Cô ấy đang mặc một chiếc váy dài rộng thùng thình, màu sắc ban đầu của chiếc váy giờ đây đã không còn rõ ràng nữa, hiện tại đã đan xen giữa màu máu và màu nâu, tự nhiên mà rũ ở trên người, che khuất bên trong.
Không còn tóc, cũng đã không còn tròng mắt, chỉ có miệng mở, mở rất lớn, như một cái lỗ đen, sâu đến không thấy đáy, còn vặn vẹo hơn cả người trong 《Tiếng thét(1)》.
Cô ấy tràn đầy cảm xúc nhưng không thể phân biệt được đó là sự điên rồ hay nỗi buồn.
Bên cạnh cô chắc là có một thai nhi, thai nhi dùng hai tay ôm đầu gối, cuộn tròn vào nhau, giống như là muốn chống cự lại thế giới.
Bên cạnh thai nhi lại là một thai nhi khác, là một thai nhi còn chưa hình thành, hết sức nhỏ, ngay đến khuôn mặt cũng không thấy không rõ, thân thể cũng chưa thành hình.
Bên cạnh thai nhi là một người người đàn ông, màu nâu sẫm lâu năm ngưng tụ trên bề mặt làn da lộ ra ngoài của anh ta, ngăn cách anh ta với thế giới này.
Đẩy cửa ra, dưới ánh sáng ban ngày ảm đạm, Hạ Bạch và Hoa Hạo Minh đứng ở trong nhà xác yên tĩnh, thấy được mấy mẫu tiêu bản cơ thể người ở đối diện cửa.
Mùi formalin bên trong cánh cửa ngày càng nồng nặc, hun cho hai mắt ch.ảy nước mắt, làm mờ đi tầm nhìn, nhìn thấy tiêu bản cơ thể người đều là vặn vẹo biến đổi, hai người bọn họ phải chớp mắt vài lần mới có thể nhìn rõ bên trong là gì.
Không có thứ gì kỳ quái khác đột nhiên nhảy ra, nhà xác yên lặng như là phủ đầy bụi nhiều năm.
Ngoại trừ mấy thi thể nằm ở trên giường, thi thể ngâm formalin chính là một dãy dãy tiêu bản cơ thể người nằm dựa vào tường, còn có khoảng hai mươi xác chết ở các giai đoạn khác nhau.
Thảo nào người chơi từng tiến vào đều nói nói nơi này không xảy chuyện gì, cũng không có gì quỷ dị đáng sợ, học viện y Hòa Bình trong trò chơi này quả thực chỉ là bình thường.
Nếu muốn nói có gì bất thường, thì sáng nay sau khi bọn họ xem tin tức liên quan đến sở thích quái dị, tiêu bản thai nhi chưa thành hình kia, hình như có chút dị dạng, chân còn chưa mọc ra.
Hoa Hạo Minh chỉ nhìn lướt qua thì đã nhìn thấy thầy đại thể số 5 mà bọn họ phải mang đến phòng thí nghiệm.
Anh ta nhìn về phía Hạ Bạch trước, quả nhiên nhìn thấy hai mắt Hạ Bạch hơi trợn to, bên trong lấp lánh ánh nước, tựa như đang đi tới thiên đường.
Hoa Hạo Minh: “……”
Chuyện này rất mâu thuẫn.
Đúng như lời của Hạ Bạch, nhà xác có thể có manh mối mấu chốt, thầy giáo tên Vương Ba Đan kia từng livestream trong nhà xác, mọi người cũng là sau khi vào nhà xác mới dị hoá, bọn họ nên cẩn thận quan sát, kiểm tra cho kỹ mới đúng.
Nhưng tất cả mọi người điều dị hóa ở chỗ này, bọn họ suy đoán, có thể có ô nhiễm tinh thần hoặc quỷ ám gì đó, vì tránh cho xảy ra vấn đề, không nên nhìn lung tung, cần phải mang thầy đại thể cắm đầu đi thẳng.
Hoa Hạo Minh vẫn kéo ánh mắt nóng bỏng Hạ Bạch, hoàn thành nhiệm vụ trước.
Thi thể số 5 ngâm ở trong formalin, bọn họ phải vớt anh ta ra, sau đó mới đưa tới phòng thí nghiệm.
Nước mắt của hai càng trào ra nhiều hơn.
Hạ Bạch muốn mang thi thể đến phòng thí nghiệm một mình nhưng lại bị Hoa Hạo Minh ngăn cản, hai người cùng nâng thi thể đến phòng thí nghiệm.
Khi đến phòng thí nghiệm, theo lời thầy hướng dẫn nói phải quét dọn phòng thí nghiệm, sau đó khử trùng và bày ra các dụng cụ giảng dạy cần thiết, việc chuẩn bị cho tiết dạy thế là xong.
Giống như mấy lần trước, không có xảy ra chuyện gì, thuận lợi đến quỷ dị, ngược lại khiến cho người ta bất an.
—— dựa theo nhận thức nhiều ngày của bọn họ, địa điểm mấu chốt này phải nên xảy ra một chút chuyện nào đó.
Khi sắp rời khỏi, Hạ Bạch chỉ hành lang lầu một, lặng lẽ biểu đạt ý của mình, nếu đã vào rồi, cũng chuẩn bị cho tiết dạy xong rồi, hay là đi xem thử đi?
Hoa Hạo Minh chỉ cổ tay một cái, ý bảo cậu phải chú ý thời gian.
Hạ Bạch gật đầu.
Học viện y Hòa Bình sẽ mở cửa hoàn toàn cho sinh viên tự học từ tối thứ hai đến thứ sáu. Đương nhiên sẽ không mở trong giờ học buổi chiều, có cửa không khóa, như là nhà xác số 4 và số 3, hầu hết cửa vẫn khóa.
Mở hai nhà xác này, có lẽ là vì tiện cho học sinh chuẩn bị cho tiết dạy, bên trong đều giống nhau, đều là thi thể lâu năm, có rất nhiều tiêu bản được dựng thẳng đứng dựa tường, có ngâm ở formalin chờ sử dụng, có nằm ở trên giường.
Những nơi khác, bọn họ chỉ có thể nhìn vào qua ô kính quan sát trên cánh cửa.
Hai người chia ra nhìn vào qua ô kính quan sát của các phòng khác nhau.
Hoa Hạo Minh vỗ nhẹ Hạ Bạch đang nhoài người xem những thi thể còn tươi ở cửa nhà xác số 1, kéo cậu đến trước phòng có tiêu bản động vật, chỉ về phía trước bên phải của căn phòng.
Học viện y có tiêu bản động vật, bởi vì rất nhiều học viện y mở chuyên ngành thú y. Phần lớn tiêu bản động vật đều là thú cưng thông thường và vật nuôi trong nhà như trâu bò, chỉ có một loại, Hoa Hạo Minh nhận không ra, đây là nơi kỳ lạ đầu tiên anh ta phát hiện ở tầng một.
Hạ Bạch lùn hơn anh ta một chút, ô kính quan sát trên cửa khá cao, cậu phải nhón chân mới có thể nhìn thấy được.
Cả một phòng đều là tiêu bản động vật, có hoàn chỉnh, cũng có bộ phận.
Hạ Bạch liếc mắt một cái liền nhìn ra Hoa Hạo Minh đang chỉ cái gì, bởi vì rất nhiều hộp thủy tinh ở chỗ đó đều đựng tiêu bản của động vật này.
Chúng nó yên lặng ở trong formalin, còn có thể nhìn ra hai con mắt vốn lồi ra của chúng nó, có con cơ thể giống rắn, có con mọc ra chân nhỏ giống như thằn lằn, có con trên người lốm đốm, màu sắc toàn thân có đen có đỏ, cũng có trắng và hồng.
Có thể nhìn thấy một ít dấu vết cổ xưa nguyên thủy, đến từ đáy nước ở trên người chúng.
Sau khi Hạ Bạch nhìn thấy chúng nó, bỗng nhiên cúi đầu.
Trên mặt đất hành lang ẩm ướt, các khe trên sàn có thứ gì đó mọc lên, dưới ánh sáng ảm đạm trông như là rêu xanh.
Khi cậu muốn ngồi xuống nhìn kỹ, Hoa Hạo Minh kéo cánh tay cậu, chỉ ra ngoài cửa.
Bọn họ nên đi ra ngoài, sắp đến giờ học rồi, bọn họ còn phải nói chuyện với nhóm người đang chờ bên ngoài.
Hạ Bạch và Hoa Hạo Minh đi ra ngoài.
Quả nhiên, Lận Tường vừa thấy được bọn họ liền nôn nóng chạy tới, “Sao giờ hai người mới ra, sắp đến giờ học rồi!”
Hoa Hạo Minh nói: “Xem xét bên trong một chút.”
Lận Tường: “Có phát hiện gì không?”
Hoa Hạo Minh: “Về rồi nói, đi học trước đi.”
Khi đến phòng thí nghiệm giải phẫu, trước khi Giáo sư Lưu cònchưa đến, Hoa Hạo Minh gửi tin nhắn cho Hạ Bạch, hỏi cậu có nhận ra cái đó là gì không. Đáng tiếc Hạ Bạch quá u mê với môn giải phẫu, hoặc là nói u mê tiếp xúc thân mật với thầy đại thể, hoàn toàn không thấy được tin nhắn.
Bọn họ không còn nhiều thời gian lắm, Hoa Hạo Minh rất nôn nóng, tưởng rằng sau giờ học Hạ Bạch tổng có thể thấy được, kết quả Hạ Bạch lại đến thảo luận vấn đề học thuật với Giáo sư Lưu.
Anh ta không chỉ có không có được đáp án, còn phải cùng với Lận Tường chờ Hạ Bạch dưới ký túc xá giáo viên.
Lận Tường sợ anh ta nổi giận, nói: “Học giỏi là vậy đó.”
Hoa Hạo Minh “A” một tiếng, tâm nói học giỏi trong trò chơi có ích lợi gì chứ?
Hạ Bạch ra tới thấy mặt của Hoa Hạo Minh đã đen thui rồi, cậu chủ động mở miệng nói trước: “Đó là động vật cá cóc(2).”
Lại ngắt lời của Hoa Hạo Minh thêm lần nữa, nói: “Giáo sư Lưu nói với tôi, đó là của Vương Ba Đan đưa tới tòa nhà thực nghiệm.”
Sau khi Lận Tường biết rõ ràng sao lại thế, nói: “Giáo sư Lưu lại có thể nói manh mối quan trọng như vậy cho cậu à.”
Hạ Bạch gật đầu, “Tôi hỏi thầy ấy, thầy ấy do dự một chút liền nói với tôi.”
Lận Tường cảm khái: “Học giỏi không chỉ được giáo viên trong hiện thực thích, trong trò chơi cũng xài được luôn.”
Hoa Hạo Minh: “……”
“Có điều, tại sao Vương Ba Đan lại đưa cá cóc đến nhà xác chứ?” Lận Tường hỏi.
“Trước đây tôi từng nghe người ta nói đến loài cá cóc này trong một bản trò chơi mở rộng.” Hoa Hạo Minh nói: “Hình như chúng có năng lực tái sinh rất mạnh, ngay cả khi bị cắt đầu cũng sống lại được, được gọi là động vật bất tử.”
“Đúng vậy.” Hạ Bạch nói: “Giáo sư Lưu nói, năm trước Vương Ba Đan vẫn còn là phó giáo sư trong trường, ông ta có một đề tài nghiên cứu liên quan đến y học tái tạo da, loại sinh vật cá cóc là loài động vật quý hiếm có thể tái sinh mà không để lại sẹo sau khi da bị tổn thương, ông ta tìm rất nhiều loại cá cóc để làm nghiên cứu.”
Nói như vậy là có thể thông rồi, nhưng bọn họ cũng đều biết nhất định không đơn giản như vậy.
Lận Tường lại bắt đầu phát huy sức tưởng tượng, “Có thể là thế này hay không ? Vương Ba Đan dùng những thứ lấy ra từ cá cóc thí nghiệm lên người dị tật, sau đó tiến hành livestream cho đám người có sở thích bi.ến th.ái kia xem, có thể là livestream giải phẫu gì đó, bởi vì cá cóc có năng lực tái sinh, cho nên người dị tật sẽ lần lượt bị tái sinh, cái này đau đớn đến thế nào chứ, sau khi anh ta chết sẽ thành lệ quỷ, ở lại trong nhà xác nguyền rủa trả thù con người.”
“……”
Không biết nên nói cái gì, nhưng cũng không thể phản bác.
Lận Tường cũng cảm thấy thiếu cái gì, “Chỉ là thiếu một điểm mấu chốt nhất, rốt cuộc là cái gì chứ? Thiếu vai chính à?”
Hoa Hạo Minh: “Đi ăn trước đi.”
Vì Hạ Bạch và Giáo sư Lưu nói lời khách sáo tốn khá nhiều thời gian, khi bọn họ đến căng tin, Ôn Thu Ôn Đông và Mạnh Thiên Hữu đã ăn xong, đang đi ra phía ngoài .
Lận Tường nhìn thấy từ xa, nói: “Luôn cảm thấy bọn họ đang giấu giếm gì đó, sáng nay thật sự không hỏi được gì sao?”
“Còn cần cảm thấy sao? Nhất định là có giấu giếm rồi, bọn họ hợp tác, muốn tìm ra sự thật trước chúng ta một bước, có được phần thưởng trò chơi.” Hoa Hạo Minh nói khẳng định, anh ta lại nhắc nhở lần nữa, “Đừng nhìn Ôn Thu bị dọa khóc, nhìn thấy một mặt mềm yếu của cô ta liền cảm thấy mềm lòng mà thả lỏng cảnh giác.”
Bọn họ vừa tới phòng ký túc xá đã kết oán với mẹ con Mạnh Tình và Mạnh Thiên Hữu, mà Ôn Thu lại là người chơi lâu năm, nhất định muốn có được phần thưởng trò chơi, hơn nữa hai ngày trước Ôn Thu ở cùng một phòng ký túc xá với Mạnh Tình, Ôn Thu Ôn Đông và Mạnh Thiên Hữu hợp tác cũng là chuyện rất bình thường.
Chỉ là không ngờ Hoa Hạo Minh vẫn luôn đề phòng Ôn Thu như vậy.
Hạ Bạch hỏi: “Không phải anh đoán chị ấy là người chơi lâu năm, anh vừa nhìn thì đã biết chị ấy là người chơi lâu năm sao?”
“Ừm.” Hoa Hạo Minh không gạt bọn họ, “Tôi đã sớm biết cô ta là người chơi, không phải bởi vì tôi đã xem được thông tin của cô ta ở Cục quản lý trò chơi, hơn một nghìn người chơi đăng ký, tôi không có khả năng điều biết mỗi người, tôi nhận ra cô ta là bởi vì đội người chơi của cô ta là chú ý trọng điểm của Cục quản lý trò chơi.”
“Là một đội nguy hiểm gì sao?” Lận Tường hỏi.
Hoa Hạo Minh không có câu trả lời khẳng định cho câu hỏi này, chỉ là nói với bọn họ điều anh ta biết, để bọn họ tự phán đoán.
“Sau khi trò chơi đến, rất nhiều người chơi đều cố gắng vượt ải trò chơi, cố gắng nghiên cứu trò chơi, không ngoài lý do là muốn kết thúc trò chơi, để trò chơi biến mất khỏi thế giới của chúng ta. Nhưng có một ít người chơi ngược lại, bọn họ cảm thấy trò chơi là quy tắc [Vật đua trời lựa, kẻ phù hợp mới có thể sinh tồn], là một sự sàng lọc có lợi cho loài người, sàng lọc loài người vô dụng yếu ớt, lưu lại gien tốt nhất, là tiến hóa thuộc về nhân loại, không nên ngăn cản trò chơi lan ra.”
“Đội của Ôn Thu chính là một đội như vậy, bọn họ có hiệp hội người chơi, gọi là hội Thánh Du.”
“Những người chơi trong hội Thánh Du hầu hết đều là những người cấp tiến, có đôi khi còn sẽ giúp trò chơi tiến hành ‘sàng chọn nội bộ’’ của loài người, bọn họ bình thường sẽ bất chấp tất cả tranh thủ giành được phần thưởng trò chơi, trở thành người chơi cầm vũ khí, như vậy bọn họ mới có thể sàng chọn người khác.”
Lận Tường kinh ngạc đến ngây người, “Thế mà còn có đội như thế à.”
Hoa Hạo Minh: “Tôi cảm thấy có lẽ Ôn Thu không có vũ khí và kỹ năng mạnh gì, cô ta lại ở trong một hội như thế, cho nên lần này cô ta nhất định sẽ nghĩ ra mọi cách lấy được phần thưởng này.”
Hạ Bạch nói: “Hiện tại nguy cấp như vậy, chị ấy cũng không muốn thoải mái trao đổi tin tức với chúng ta, chắc là đã nắm được rất nhiều, rất có nắm chắc trong trò chơi lần này.”
“Có thể chúng ta đang thiếu mấu chốt.” Lận Tường nói: “Nếu có thể biết bọn họ điều tra được cái gì thì tốt rồi.”
Hạ Bạch: “Đơn giản mà.”
“?”
Hạ Bạch đi vào căng tin, tầm mắt quét ở căng tin một vòng, sau đó đi đến một chiếc bàn.
Hoa Hạo Minh và Lận Tường đều đã nhìn ra, buổi sáng khi bọn họ đến căng tin, nhóm Ôn Thu vừa rời khỏi một cái bàn, Hạ Bạch đang đi đến trước mặt những người ngồi ở bàn đó.
“Hạ Bạch, tiết giải phẫu thời hôm nay cậu biểu hiện đỉnh ghê!”
“Hạ Bạch, hôm nay cậu đi chuẩn bị tiết học không bị gì chứ? Cậu đừng xảy ra chuyện gì nha, tụi tui không thể thiếu cậu đâu.”
“Hạ Bạch, cậu và Giáo sư Lưu thảo luận vấn đề gì á?”
“Hạ Bạch, tiết giải phẫu ngày mai cũng làm phiền cậu tích cực một tý nha.”
Hạ Bạch vừa đến đã được tiếp đón nhiệt tình, cậu trả lời từng câu hỏi của bọn họ, sau khi nói mấy câu với bọn họ, thì trực tiếp hỏi: “Sáng này khi tôi vừa đến đã thấy nhóm Ôn Thu ngồi với các cậu, bọn họ nói gì với các cậu thế?”
“Bọn họ hỏi chúng tôi về Sở Tuyết Lâm.”
“Đúng rồi, chính là cô giáo hướng dẫn đã biến mất kia, bọn họ kỳ quái lắm, cứ lén lút thập thò.”
Lận Tường: “……”
Hoa Hạo Minh: “……”
Lận Tường: “Đây là nỗi sợ của học sinh giỏi được chào đón à?”
Hoa Hạo Minh: “…………”
===
Chú thích
(1)Tiếng thét là tên của một trong bốn bản sáng tác, dưới dạng tranh vẽ và in trên đá theo trường phái biểu hiện của danh họa người Na Uy Edvard Munch vào khoảng năm 1893 và 19107
(2)Họ Kỳ giông, họ Sa giông hay họ Cá cóc (Salamandridae) là một họ kỳ giông gồm các loài kỳ giông thực sự và sa giông. Hiên tại, 74 loài (có thể nhiều hơn) đã được công nhận
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.