Sau khi xuống xe, Lận Tường dẫn theo cậu bạn thân đí đến cửa hàng trà sữa gần trường để mua trà sữa.
Lận Tường và Hạ Bạch làm bạn bè ba năm, thật sự cảm thấy Hạ Bạch không có ha.m m.uốn, không thích tiền cũng không thích ngắm người đẹp, không theo đuổi danh tiếng học tập cũng không chịu khó, thứ duy nhất mà cậu thích chính là trà sữa, trà sữa thạch đậu đỏ khoai môn.
Đương nhiên hiện giờ cậu ta biết Hạ Bạch không phải không có ha.m m.uốn, tuy rằng ha.m m.uốn của cậu có hơi kỳ lạ một chút.
Bạn thân sẽ cùng uống trà sữa với nhau, Lận Tường mua hai ly, đưa cho Hạ Bạch một ly gấp đôi thạch, hai người vừa uống vừa cùng đi về phía trường học.
“Hạ Bạch, tôi đạt được 1.1 triệu tích phân, chữa trị hết 550.000, còn thừa tầm 600 mấy, cậu thì sao?”
“Tôi có 1,9 triệu tích phân, còn đạt được một kỹ năng Linh Hồn.”
Lận Tường vội nuốt trà sữa trong miệng xuống, nguyên viên thạch khoai môn còn chưa nhanh đã nuốt thẳng xuống, kích động lại đè giọng hỏi: “Thật sự đạt được kỹ năng Linh Hồn hả?”
Hạ Bạch gật đầu, vừa muốn nói chuyện thì đã bị Lận Tường cắt ngang, “Đừng nói với tôi là kỹ năng gì, tôi cũng biết cái này phải giữ bí mật sẽ tốt hơn, lỡ như ngày nào đó tôi bị kẻ địch bắt giữ rồi cưỡng ép bức cung, tôi không xác định tôi có thể sẽ nói ra hay không nữa.”
Hạ Bạch ngẩn ngơ, vậy mà cậu ta lại nghĩ xa như thế.
Bước vào khuôn viên trường, hai người không nói đến chuyện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-nhat-xac-trong-game-vo-han/2774432/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.