11h30 đêm, hai chiếc xe buýt dừng trước cổng khu ký túc xá, nhóm tình nguyện viên của học viện y Hòa Bình liền bắt đầu mang theo hành lý đơn giản bước lên xe.
Đối với thời gian này, bọn họ không có nghi hoặc, chỉ cho rằng tình thế ở thành phố Tuyền Quảng đang rất nguy cấp, thời gian đang cấp bách.
Hạ Bạch đi theo Chung Tử Thương lên xe phía trước, cậu đang muốn đi đến hàng ghế phía sau thì lại bị Chung Tử Thương kéo đến ngồi ở hàng ghế cạnh cửa.
Nhóm tình nguyện viên không hề chậm trễ, tất cả đều đã ổn định chỗ ngồi trước 0 giờ, hai chiếc xe lần lượt rời khỏi học viện y Hòa Bình trong đêm tối.
Trong xe vang lên tiếng nói chuyện khắp mọi nơi. Hạ Bạch mới vừa vào học, còn là sinh viên mới duy nhất trong số tình nguyện viên, ngoại trừ Chung Tử Thương thì chẳng quen biết ai cả, Chung Tử Thương không biết đang nghĩ cái gì, đôi tay siết nhẹ nắm đấm, nhíu mày trầm tư, Hạ Bạch đành phải ngẩn người nhìn ra ngoài cửa sổ.
0 giờ sáng, làng đại học còn rất náo nhiệt, đèn đuốc sáng trưng, xe tới xe lui.
Xe buýt mất hơn mười phút mới ra khỏi khu vực đông đúc của làng đại học, sau khi tiến vào con đường rộng rãi, không hề tăng tốc mà lao vào con đường đất bên cạnh, không để người ta chú ý mà ngừng lại.
Trong xe vang lên những tiếng bàn tán nghi hoặc.
Chung Tử Thương ở bên cạnh Hạ Bạch đứng lên, mặt hướng về các tình nguyện viên phía sau.
“Các vị bạn học, cảm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-nhat-xac-trong-game-vo-han/2774434/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.