Đệm chăn không biết đã đặt ở đây bao lâu, lại từng bị bao nhiêu người xài, vừa dơ vừa ẩm, khi cầm lên nặng trĩu, còn có mùi mốc.
Chiếc bóng đèn nhỏ trong suốt rẻ tiền nhất tỏa sáng yếu ớt trên trần nhà mốc meo.
Ban công và nhà vệ sinh cũng không cần phải nói, không có. Muốn đi thì phải xếp hàng để vào nhà vệ sinh công cộng bên ngoài.
“Gì thế này!” Một thực tập sinh bực bội đá lên khung giường một cái, làm rơi ra mấy mảnh sơn xanh.
Phòng sáu người của bọn họ đều từng bị chửi và làm nhục thậm tệ khi đứng trên sân khấu, lại nghe thêm quy tắc cuộc thi bất lợi với bọn họ, cảm nhận được sự khác biệt về cấp bậc giữa các thực tập sinh, cộng thêm nhìn căn phòng âm u chật hẹp này, thật sự là không thể kiềm được.
“Đây là cho chuột ở hả? Cũng đúng, chúng ta chính là chuột rồi còn gì! Mặc cho mọi người đánh đến má nhìn không ra!”
Chung Tử Thương nói: “Đừng như vậy, chỉ cần chúng ta cố gắng thì nhất định có thể xoay chuyển thôi.”
“Xoay chuyển thế nào? Mấy nhóm đó có nhiều người chơi có kỹ năng như thế, ha, dựa vào khổ luyện ca hát nhảy múa sao?”
“Hội trưởng, lúc ấy khi trên đường tới thành phố Tuyền Quảng, không phải anh đã nói sẽ dẫn chúng tôi về trường sao?”
Chung Tử Thương nói không nên lời.
Thanh niên kia nói xong cũng hối hận, bọn họ cũng đều biết, khi bị cuốn tiến trò chơi, người khó chịu và mang áp lực lớn nhất thực ra chính là Chung Tử Thương.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-nhat-xac-trong-game-vo-han/2774469/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.