Lúc Hạ Bạch dẫn theo Nhị Oa, cùng với Lận Tường đi sân bay, Lận Tường nói với Hạ Bạch: "Hạ Bạch, cậu nghe nói chưa? Trường học của cậu có bi.ến th.ái, ban ngày ban mặt liền chơi ở WC. Cậu phải chú ý một chút, bi.ến th.ái chỉ thích kiểu đẹp thuần khiết như cậu thôi đấy."
Hạ Bạch: "..."
Hạ Bạch: "Cậu nghe ở đâu?"
Lận Tường: "Trên diễn đàn trường, còn có âm thanh, nhưng không rõ ràng lắm, cũng chỉ nghe rõ tiếng chủ nhân hãy đánh tôi mạnh vào gì gì đó thôi."
Nhị Oa lại thò đầu ra, lại bị Hạ Bạch ấn trở về.
Hạ Bạch đội mũ len, nhét hết tóc vào trong mũ, "Tôi sẽ chú ý."
Hai giờ chiều, bọn họ đã đến thành phố Giang Di.
Lần này Tống Lộ và em trai Tống Thạch đi cùng Hạ Bạch, trước kia Hạ Bạch vào trò chơi, bọn họ không cần đi cùng, nhưng bọn họ nói lần này đặc biệt, có bọn họ chăm sóc thì tốt hơn.
Lận Tường: "Trong trò chơi các cậu cũng không chăm sóc được, ngoài trò chơi thì không cần đâu, chỉ là ngày giỗ của bố đội trưởng Lăng, ngày giỗ còn có thể có rất nhiều người đến sao?"
Tống Thạch nói: "Có, có thể còn có rất nhiều người chơi, liên quan đến rất nhiều hội và các tập đoàn lợi ích khác."
Hạ Bạch và Lận Tường đều không rõ.
Vấn đề này phải nói từ rất sớm trước đó, Tống Thạch hỏi bọn họ: "Tin rằng các cậu có thể nhìn ra, việc vận hành của Cục quản lý trò chơi cần rất nhiều tiền, các cậu cũng biết, Cục quản lý trò chơi không có nơi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-nhat-xac-trong-game-vo-han/2774561/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.