Tỉnh Duyên rất tò mò vừa rồi xảy ra chuyện gì, anh ta biết vừa rồi bọn họ nhất định đã nói chuyện với đội trưởng.
Thực ra anh ta rất muốn gia nhập, nhưng đã bỏ lỡ cơ hội, vì vậy gọi bọn họ cùng đi ngâm suối nước nóng, thử xem có thể mở lại chủ đề lần nữa hay không.
Hạ Bạch từ chối: "Tôi và Lận Tường đi ăn cơm trước, cơm nước xong rồi đi."
Cơm máy bay không ngon, bọn họ không ăn nhiều, hai người bàn bạc ở trên máy bay, sau khi xuống máy bay phải nếm thử món ngon đặc sắc của thành phố Giang Di.
Tỉnh Duyên đồng ý: "Được, hai người ăn xong thì đến nhé, tôi cũng có chút nhớ Lận Tường."
Anh ta rất nhớ khoảng thời gian làm "anh em vô dụng" của anh ta và Lận Tường ở thôn Ngũ Cô.
Lúc ăn cơm, Hạ Bạch chuyển đạt nỗi nhớ của Tỉnh Duyên đối với Lận Tường, Lận Tường cơm nước xong liền kéo Hạ Bạch đi tắm suối nước nóng.
Hạ Bạch không có quần bơi để ngâm suối nước nóng, cũng may khách sạn có bán, cậu bảo Lận Tường đi trước, cậu đi mua quần bơi rồi qua.
Lận Tường: "Nào có phiền phức như vậy, mặc quần đùi ngâm là được rồi?"
Câu này nghe không giống lời của con nhà giàu Lận Tường chút nào, bình thường cậu ta mặc quần áo rất để ý, có thể thấy cậu ta thật sự là đang rất nóng lòng muốn cùng Tỉnh Duyên ngâm suối nước nóng.
Hạ Bạch vừa nghĩ tới hình ảnh mấy nam sinh mặc quần đùi ngâm suối nước nóng, thì có chút không muốn đi ngâm.
Lận
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-nhat-xac-trong-game-vo-han/2774562/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.