Lăng Trường Dạ vừa dứt lời, trong nhóm xuất hiện một hai giây im lặng ngắn ngủi, sau đó mọi người bắt đầu nhiệt tình thảo luận.
"Đúng đúng đúng! Tôi thấy có thể đấy! Đằng nào người bị tử hình cũng phải chết, chi bằng để bọn họ vào trò chơi liều một phen."
"Đúng vậy, nếu tôi bị kết án tử hình, thà chết một cách kí.ch thí.ch còn hơn, tôi sẵn sàng tham gia."
"Nếu như bọn họ không muốn thì sao, cũng không thể ép buộc được, đến lúc đó dư luận xã hội sẽ phản ứng..."
"Đội trưởng đã nói rồi, là tự nguyện tham gia, chắc chắn sẽ có người tự nguyện thôi."
Mọi người thảo luận một lúc, Lăng Trường Dạ mới nói: "Nếu bọn họ có thể ra khỏi trò chơi thì chính là người chơi, có thể thông qua việc cho bọn họ vào trò chơi để giảm hình phạt, vào một trò chơi sẽ được giảm vài năm chẳng hạn."
Hoa Hạo Minh gửi một tin nhắn: [Ý kiến hay đấy, nhưng có lẽ không dễ thực hiện.]
Lăng Trường Dạ cũng gửi một tin nhắn rõ ràng hơn: [Vậy thì nhờ Bộ trưởng vất vả đi thương lượng với bộ phận đối ngoại vậy.]
Trong nhóm rất nhanh đã có vô số tin nhắn hưởng ứng.
[Vậy thì nhờ Bộ trưởng vất vả đi thương lượng với bộ phận đối ngoại vậy.]
[Vậy thì nhờ Bộ trưởng vất vả đi thương lượng với bộ phận đối ngoại vậy.]
[Bộ trưởng Nhâm vất vả rồi ạ~]
...
Nhâm Tùng: "..."
Ông đã làm gì nên tội mà phải chịu đựng thế này, ngay cả Nhị Oa cũng nhắn tin nữa!
Nhâm Tùng nhắn tin riêng cho Lăng Trường Dạ: [Đội
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-nhat-xac-trong-game-vo-han/2774624/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.