Tài xế nói: "Là người chơi xung đột, rất nguy hiểm, các cậu vẫn muốn qua đó sao?"
Chung Tử Thương giải thích một lần thế nào là người chơi xung đột.
Vương Vi nói: "Vậy chúng ta cũng phải đi chứ, vừa nghe đã thấy có rất nhiều thương vong!"
Hình ảnh vừa chuyển, là thi thể của Chung Tử Thương và Vương Vi.
Trong sân vận động có rất nhiều người, nhưng lại không có tiếng ồn ào, chỉ có âm thanh phát ra từ màn hình lớn.
Tất cả thầy trò đều im lặng nhìn, tối hôm qua họ mới biết thì ra có trò chơi giáng xuống thế giới của họ, giống như rất gần lại giống như rất xa.
Lúc này, họ mới biết, thì ra các bạn học bên cạnh họ đã sớm chiến đấu với trò chơi, thì ra trò chơi gần họ đến vậy.
Sau khi hình ảnh được chiếu xong, Trương Nhuận Nguyệt giới thiệu về những bạn học đã hy sinh trong lúc cứu viện, cũng kể về cuộc viện trợ của thành phố Tuyền Quảng.
Sau khi cô nói xong, là hiệu trưởng. Hiệu trưởng thật sự đến tham gia lễ truy điệu, ông lên phát biểu một cách rất thân tình.
"Không giấu gì các em, tôi cũng là một người chơi. Cục quản lý trò chơi đã sớm quá tải rồi, lúc phong tỏa thành phố Tuyền Quảng, bây giờ các em chắc cũng đã biết, phong tỏa thành phố Tuyền Quảng là vì trò chơi."
Hiệu trưởng nói: "Lúc đó trò chơi ở thành phố Tuyền Quảng liên tục xuất hiện, Phòng hậu cần của Cục quản lý trò chơi chịu áp lực rất lớn, sau khi tôi nghe được thì đã nói trường chúng ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-nhat-xac-trong-game-vo-han/2774623/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.