Trong nhà ăn yên tĩnh một lát, rồi lại vang lên tiếng bàn tán sôi nổi.
Hạ Bạch nhớ lại, trước khi người phụ nữ kia quấn khăn quàng cổ lên mặt, cậu đã thấy mặt cô ta lần cuối.
Lúc đó trên mặt đã có vết nước mắt, ngón tay cô ta đang run rẩy, trên người nhiều chỗ đang run rẩy, như thể bị nhiều người nhìn thấy mặt là một chuyện rất đáng sợ, đáng sợ đến mức khiến cô ta suy sụp.
Hạ Bạch quay đầu, thấy Lăng Trường Dạ đã đi mất.
Biết Lăng Trường Dạ đi theo người phụ nữ kia, nên mọi người không đuổi theo nữa.
"Mọi người có thấy kỳ lạ không?" Hoa Hạo Minh nói: "Người và cái chết ở đây đều rất kỳ lạ, cảm giác không nắm bắt được."
"Đúng vậy. Đây là lần đầu tiên tôi thấy một phó bản đã chết nhiều người như vậy mà vẫn không hiểu gì." Chu Bất Ngữ cảm thán: "Không hổ là phó bản đặc biệt lớn của trận quyết chiến."
"Bây giờ tôi cảm thấy có hơi hướng Cthulhu rồi đấy." Thạch An nói: "Cái chết của mấy người họ, đều như thể người ta nhìn thấy thứ gì đó không thể chịu đựng được, hỗn loạn, mất cân bằng, điên cuồng."
Dương Nghi có ý kiến khác, "Khi hệ thống trò chơi phát thông báo, nó nói đây là khủng hoảng tận thế do con người gây ra, không liên quan gì đến Cthulhu."
"Cthulhu chính là để con người nhận ra sự nhỏ bé của chính mình và khoa học kỹ thuật của con người mà." Thạch An nói: "Cũng không thể nói là không liên quan."
Văn Vũ Tân thở dài, "Nếu vậy, chẳng phải là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-nhat-xac-trong-game-vo-han/2774659/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.