Bà cụ này vốn dĩ còn có một người bạn đời, sống trong nhà của họ.
Con trai và con dâu phát triển rất tốt ở nơi khác, mỗi năm gửi cho họ không ít tiền, cộng thêm tiền hưu khá cao, hai vợ chồng già sống rất tốt, nếu như không có Quỷ thải bùng nổ.
Bạn đời của bà cái gì cũng tốt, chỉ là tâm tư mẫn cảm, luôn thích thở dài, vì chuyện lớn của đất nước, vì tương lai con cháu, vì rất nhiều chuyện mà lo lắng, cho dù là không có chuyện gì lớn, ví dụ như ông ở bên ngoài nhìn thấy một người lao công, đi đứng khó khăn còn phải làm việc để nuôi sống bản thân, trở về liền thở dài.
Sau khi Quỷ thải bùng phát, ông càng lo lắng cho đất nước và nhân loại hơn.
Trước kia khi ông lo lắng, bà đều không để ý đến ông, mặc kệ ông lo lắng, bởi vì bà biết, ông lo một hồi phát hiện không ai để ý đến, tự mình sẽ từ từ ổn thôi.
Khi ông buồn bực đến mức cả ngày không ra khỏi phòng sách, bà mới ý thức được tính nghiêm trọng của lần này, mở cửa phòng sách gọi ông ta ra ngoài ăn cơm, mắng ông giống như trước đây.
Trước kia khi bà mắng ông, ông luôn không nói tiếng nào, bị mắng một lúc thì nghe lời bà đi làm việc. Đây cũng là nguyên nhân ông thường xuyên cau có, bà vẫn có thể sống với ông nhiều năm như vậy.
Nhưng lần đó, bà nhìn thấy ánh mắt ông ngẩng đầu nhìn bà, phẫn nộ, căm hận, hận không thể giết bà.
"Sao tôi lại cưới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-nhat-xac-trong-game-vo-han/2774662/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.