Hôm ấy, Viên Phi Phi sau cùng nói với Bùi Vân, nếu ngươi nguyện ý đợi thì đợi đi.
Nói xong nàng liền quay bước.
Những ngày sau nữa càng thêm bình lặng như nước. Viên Phi Phi mượn của Bùi Vân không ít ngân lượng. Bùi Vân cũng không chút do dự cho nàng mượn ngay, hỏi nàng muốn nhiều tiền như vậy dùng cho việc gì. Viên Phi Phi không nói cụ thể, chỉ bảo hắn là sớm muộn sẽ có một ngày cả vốn lẫn lời sẽ hoàn hết lại cho hắn.
Khi ấy, cách sinh nhật mười lăm tuổi của Viên Phi Phi, còn chưa đến nửa năm.
Đầu tiên phát hiện ra có gì đó không đúng, là Lăng Hoa. Có một lần, Viên Phi Phi đi tìm nàng ta chuyện gẫu, Lăng Hoa chợt hỏi nàng, có phải sắp đi rồi không. Viên Phi Phi thoáng sửng sốt, cười bảo: “Ngươi làm sao thấy được.”
Lăng Hoa nói: “Nữ nhân ngó nữ nhân, luôn rất chuẩn.”
Viên Phi Phi buông món đồ chơi trong tay xuống, nói với Lăng Hoa: “Mình ngươi biết được rồi.”
Lăng Hoa: “Ngươi tính đi đâu.”
Viên Phi Phi: “Không rõ.”
Lăng Hoa véo nàng một cái, nói: “Còn quay về không.”
Viên Phi Phi: “Không rõ.”
Lăng Hoa tức đến giậm chân, vặn tai Viên Phi Phi mắng nàng không có lương tâm. Viên Phi Phi nói: “Ta đi rồi ngươi phải mừng mới đúng.” Lăng Hoa thần tình thoáng cứng đờ, cười hừ một tiếng, nói: “Đi hay không đi đều như nhau.”
Viên Phi Phi gỡ tay của nàng ta từ trên người mình ra, nói: “Lăng Hoa, cha ta trước kia là một kẻ thần côn(1),khi hắn xem số mệnh cho ta, từng nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-o-noi-tich-lang/2650204/quyen-2-chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.