Ra khỏi cổng quẹo trái, một đường đi thẳng.
Ban mai trong thành Kỳ Thuỷ, đã rất nhộn nhịp. Đường phố rộn ràng tấp nập, kẻ buôn người bán, cùng với chợ sáng họp phiên. Viên Phi Phi dắt Trương Bình đi về hướng tiệm bán dầu đầu phố.
Trương Bình tuổi trẻ tập võ, sau đó thường luyện sắt quanh năm, dáng người cao thẳng, vai rộng eo hẹp, bước đi vô cùng vững chãi. Hắn đi đường có một thói quen, đầu thường hơi cúi, mắt nhìn mặt đường phía trước. Viên Phi Phi đi theo cạnh hắn, liếc mắt một cái, nói:
“Ông chủ.”
Trương Bình quay đầu nhìn nàng, Viên Phi Phi nói: “Ông đừng lo, chút nữa ta sẽ giúp ông nói.”
Trương Bình khe khẽ cười, tỏ vẻ không sao cả.
Viên Phi Phi dắt Trương Bình đến đầu phố, ở một góc cách đó không xa có một mặt tiền của một căn tiệm nhỏ, Viên Phi Phi chỉ chỉ nói, “Chính là chỗ đó.”
Nàng ngóng ngóng, không thấy có người nào, lại nói: “Ông chủ, ông đứng đây chờ ta, ta đi qua bên đó thăm dò một chút giùm ông.”
Nói xong, nàng chực chạy qua bên đó, Trương Bình đứng phía sau níu tay nàng lại.
“Ông chủ?”
Trương Bình hơi xua xua tay.
Ta và ngươi cùng đi.
“Ồ.” Viên Phi Phi cười trêu ghẹo, nói: “Được, cùng đi thì cùng đi.”
Trương Bình và Viên Phi Phi đang chực tiến vào tiệm, vừa đi hai bước, liền nghe thấy tiếng cãi vã. Tiếng cãi vã từng chút từng chút một to lên, khi Trương Bình và Viên Phi Phi sắp với trước cửa tiệm, bên cửa nghe “xoảng” một tiếng, là một cái bát bay ra, rớt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-o-noi-tich-lang/2650391/quyen-2-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.