"Tự phụ! Tiểu thư đã nhận được thánh chỉ của hoàng thượng ngươi dám truyền bá sai thánh chỉ? Muốn bắt tiểu thư của ta làm con tin?"
Quản gia đã đến, lưỡi kiếm lạnh lẽo đang kề vào cổ ma ma.
Những người còn lại nhìn nhau.
Sau đó, bà ta trở nên sợ hãi và quỳ xuống: "Xin tiểu thư tha mạng, chúng ta thật sự là do Hoàng thượng phái đến, đều là người trong cung cả."
Lão quản gia thừa cơ nháy mắt ra hiệu với ta. Đến thiên sảnh, ông nói ngắn gọn: "Vương gia ngã ngựa, bị thương chỗ hiểm, e là... khó có con nối dõi..."
Nói trắng ra là, hắn không còn khả năng sinh hoạt phu thê.
Ta nghe vậy, trong lòng chợt thắt lại.
Hoàng thượng lúc này phái nhiều người đến đây, rõ ràng là nhắm vào đứa bé trong bụng ta.
Nhưng lại ngại miệng lưỡi thế gian, nên mới muốn âm thầm giam lỏng ta tại phủ Tướng Quân này.
Chờ ta sinh hạ hoàng nam, sẽ lập tức cướp đi.
Rồi Hoàng thượng sẽ ban tên, sắc phong làm Thế tử.
Còn ta, một người mẹ đã hòa ly, sẽ chẳng còn là gì nữa!
Càng nghĩ càng thấy kinh hãi. Một bên là Hoàng thượng. Một bên là Vương gia.
Ta phải làm sao đây?
"Tiểu thư đừng hoảng, người trước tiên cứ an tâm dưỡng thai, mọi chuyện còn lại, cứ giao cho lão nô." Quản gia thấy ta sốt ruột, liền dịu dàng khuyên nhủ.
Ta lúc này mới nhớ ra, năm xưa ông ấy cũng từng là quân sư cho cha ta.
Khi ta chỉnh lý lại những bản thảo của cha, cũng nhờ ông ấy đưa ra nhiều ý kiến quý
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-thua-ke-nghiem-an/112931/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.