- Lang nhi, mau dậy!
Thanh âm ôn nhu vang nhẹ bên tai, Hỏa Lang khẽ vươn nhẹ vai, nhận ra đã có thể thoải mái cử động, liền nhanh chóng xoay người tìm người nào đó.
Uyển Vân đã ngồi trên mép giường, môi không ngừng nở nụ cười ấm áp.
- Mau dậy dùng bữa trưa!
Mùi ăn thơm phức ngay lập tức phả vào mũi Hỏa Lang. Đồng tử mở to, cổ họng không ngừng phát ra âm thanh ừng ực.
Uyển Vân thấy thể liền phì cười, tay lại nhéo nhéo cái má Hỏa Lang.
- Có ăn không? – nhướn mày.
- Có, phải ăn! – Hỏa Lang gật một cái rụp, nhanh chóng cầm tay Uyển Vân, kéo nàng ngồi vào chỗ.
Cầm bát đũa trên tay với vẻ mặt hồ hởi, định gắp miếng thịt bỏ vào bát, nhưng lại nhớ ra gì, liền hướng Uyển Vân mà hỏi:
- Sao lại ăn ở đây?
Uyển Vân ngừng một chút, rồi mới thản nhiên mở miệng.
- Ta bảo Tiểu Hoa mang vào phòng, lâu rồi ta không ăn cùng phụ Vương, mà cũng không muốn gặp.
Hỏa Lang nghe vậy, thở dài:
- Sư thúc rất lo cho ngươi!
Uyển Vân chưa nói, lẳng lặng gắp miếng thịt vào bát Hỏa Lang, rồi mới chậm rãi mở miệng:
- Lo cho ta, mà làm vậy? Ta thật sự là không hiểu nổi.
- Vì lo nên mới như vậy, sư thúc cũng có lý do của hắn, ngươi không nên trách cứ. Hãy làm lành với hắn - Hỏa Lang giọng nài nỉ.
Uyển Vân khẽ nhíu mày, rồi cũng thở dài:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-thuoc-ve-ta/2325142/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.