Sáng sớm hôm sau.
- Vương gia, Hỏa Lang đã tỉnh, tiểu thư cũng đã chịu về phòng nghỉ ngơi.
Là tiếng A Hổ. Lý Hiền nghe xong, tay di di thái dương, rồi cũng đáp:
- Uyển nhi vẫn ngủ chứ?
- Vâng. Thấy Tiểu Hoa bảo vẫn đang rất say giấc.
- Được. Bảo mọi người làm gì thì nhẹ nhàng, tránh để tiểu thư thức giấc, ta qua thăm Lang nhi chút.
- Dạ.
Nói rồi rời khỏi chỗ, đến phòng Hỏa Lang.
.
Nghe thấy tiếng gõ cửa, Hỏa Lang tỉnh giấc, vội vã khoác tạm y bào, rồi chạy ra mở cửa.
- Sư... thúc. A, mau vào.
Hai người ngồi xuống bàn, không khí có phần hơi căng thẳng, Hỏa Lang lên tiếng trước:
- Sư thúc, sớm đã đến, có chuyện gì sao?
Tiếng Hỏa Lang làm Lý Hiền hơi giật mình, đánh mặt sang phía nàng, đáp:
- Vết thương của ngươi thế nào?
- Sớm... đã lành. Sư thúc không cần lo lắng.
Dừng một chút, nhớ ra gì, bèn hoảng hốt hỏi:
- Vậy... đại phu đã chữa cho ta? Vậy...
- Là một vị đại phu thân thiết của ta. Chuyện ngươi là nữ tử sẽ không bị lộ.
- A... ra là vậy – thở dài.
Không khí lại lần nữa rơi vào trầm mặc. Thấy rõ trên mặt Lý Hiền có phần khác thường ngày, Hỏa Lang không nhịn được nữa, lại lên tiếng:
- Sư thúc, ngươi rõ ràng không phải mỗi thăm ta. Có chuyện gì sao?
Lý Hiền chậm rãi hướng tầm mắt lần nữa về phía Hỏa Lang, nhưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-thuoc-ve-ta/2325161/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.