- Uyển nhi, có chuyện gì sao?
Minh Hiển hỏi. Bỗng nhiên thấy thân thể Uyển Vân rùng mình một cái, mặt nàng hiện chút lo lắng.
"Sao lại có cảm giác bất an? Như một thứ gì đó bị giành mất?"
Nuốt những suy nghĩ đó vào, rồi vui vẻ đáp lại Minh Hiển là mình không sao cho hắn yên tâm, nhưng quả thật đang hết thảy phiền não.
"Hỏa Lang, ngươi chớ làm gì dại dột"
.
- Ta thích ngươi – Tử Yến run rẩy thốt ra từng từ.
Hỏa Lang hoảng hốt, buông cánh tay đang nắm chặt vai Tử Yến, nhăn nhó hỏi lại sợ mình nghe nhầm:
- Ngươi... nói gì?
- Ta nói ta thích ngươi – lại lần nữa run rẩy thốt ra từng từ.
Hỏa Lang mặt tái nhợt, kinh hãi nhìn Tử Yến:
- Điều này là không thể... ta và ngươi vốn là... vốn là.... – lắp bắp không nói nên lời.
- Nữ tử - âm thanh nặng nề.
- Đúng... đúng là thế... tại sao ngươi lại có thể?
- Ta cũng đã dằn vặt mình, suy nghĩ và sắp xếp hết thảy tương tư lại, mới rút ra là ta đã thích ngươi.
- Ngươi... quên chuyện ta là nữ tử đi đã. Mới gặp được hơn nửa ngày, sao có thể nói thích dễ dàng như vậy? – nhăn nhó.
- Ngươi không tin ta?
- Ta tin ngươi nhầm lẫn – Hỏa Lang cãi.
- Nam nhân tán tỉnh ta quá nhiều, chưa ai làm ta rung động. Nam nhân đối tốt với ta quá nhiều, chưa ai làm ta đoái hoài. Nam
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-thuoc-ve-ta/2325210/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.