Đường Diệc Sâm nhìn thấy sự tự tin trong ánh mắt cô, hào quang rực rỡ giữa hai hàng lông mày đủ làm cho các vì sao khóc hờn vì kém sáng.
Trái tim mạnh mẽ kiên cường như viên kim cương cứng rắn nhất.
Những người ngoài kia không ai mảy may dám lại gần cô.
Cô ấy ngồi đó, khoác trên mình bộ váy kiều diễm, nhưng vẫn không thể che giấu được khí chất anh hùng phát ra từ trong đôi mắt cô.
Cô ấy có vẻ đặc biệt thích màu đỏ, đây là lần thứ hai anh thấy cô mặc đồ màu này.
Một màu sắc rực rỡ như thế thực sự rất hợp với cô.
Mà cũng vì có sự tự tin của Cố Tĩnh Đình, mới có thể khiến cho màu sắc ấy trông sống động đến vậy.
Với gương mặt hoàn hảo, đường nét ngũ quan sắc sảo, dù để kiểu tóc nào cũng toát lên vẻ thanh tú và kiều diễm, so với những người phụ nữ bình thường khác còn sắc bén hơn mấy phần.
Anh nhìn cô dò xét, cô cũng chẳng khách khí trừng mắt nhìn lại anh.
Rất rõ ràng, trong mắt cô là sự bướng bỉnh và quật cường không chịu khuất phục.
Đường Diệc Sâm muốn cười một tiếng, người phụ nữ này đúng thật là người hiếu thắng nhất mà anh từng thấy.
Sau vài vòng suy tính, cuối cùng anh trưng ra vẻ mặt bình tĩnh đặt tay lên chiếc cốc kim loại, khóe môi hơi mím chặt, ánh mắt bắn về phía Cố Tĩnh Đình.
"Vừa nãy cá cược cái gì?"
Anh cố ý hỏi cô, Cố Tĩnh Đình coi câu hỏi này là anh đang muốn câu giờ, bởi vì trong suy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-tinh-bi-an/260298/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.