Đinh Húc Nhâm quyết định dùng phương thức của mình đi điều tra tin tức của Tương Bình. Để che giấu, hắn tìm tới bạn tốt là Bạch Thiệu Phàm đang làm việc tại cục hình sự quốc tế.
Hai người bọn họ từ thời kì trung học đã là bạn tốt, không hẹn mà cùng ghi danh trường học cảnh sát, sau phân ra ở đơn vị khác nhau, bởi vì công việc bận rộn, bình thường cũng khó liên lạc.
Bạch Thiệu Phàm đi vào phòng khách, vừa thấy bạn tốt lập tức tiến lên bắt tay hàn huyên một phen.
"Cậu bận rộn, sao lại có thời gian rảnh tới thăm tôi?"
"Vô sự không lên Tam Bảo điện, tôi có việc nhờ cậu." Nói chuyện cũng không quanh co lòng vòng, Đinh Húc Nhâm gọn gàng dứt khoát nói ra mục đích mà mình tới đây.
"Cậu vẫn không thay đổi, chúng ta hồi lâu không gặp, ít nhất trước tiên cũng nói về vài lời cảm động chứ!"
"Tôi không thích nói lời vô nghĩa không liên quan, chỉ là nếu cậu muốn nghe lời —"
"Ha ha. . . Không cần." Bạch Thiệu Phàm cười khổ. Đặc sắc lớn nhất của bạn tốt này của hắn đó là cá tính ngay thẳng trắng đen rõ ràng, bởi vậy ở thời học sinh liền dành được phong là "người mặt sắt".
"Tìm tôi có chuyện gì?"
"Tôi muốn lén nói với cậu."
Từ biểu tình nghiêm túc của bạn tốt liền biết có việc xảy ra, vì thế Bạch Thiệu Phàm dẫn hắn vào văn phòng riêng, đè xuống bộ đàm phân phó thư ký nghiêm cấm người khác quấy rầy, sau khi ngồi vào chỗ của mình mới mở miệng. "Nói đi, muốn nhờ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-tinh-nguy-hiem/1300304/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.