Người đàn ông mà cô luôn nghĩ tới đang ngồi trên ghế làm việc, trước mặt là lãnh đạo công ty, có người cô biết, có người cô không, còn Chu Hinh Nguyệt đứng ở đầu bàn đối diện.
Giờ phút này, vẻ mặt Bùi Dục Uyên sâu kín nhìn đám người trước mắt, nhưng không hề nhìn cô.
Ngoại trừ cái nhìn ngạc nhiên về cô vào ban đầu thì mọi người vẫn còn thời gian thể hiện đầy đủ phẩm chất ưu tú của một lãnh đạo giỏi nên có – đó là giả mù.
Thật là thảm, gây ra hoại rồi...
Đầu óc Lý Tinh La hoạt động hết công suất, tìm cách xoay chuyển tình hình để có lợi cho mình. Cô cắn môi, sắc mặt đỏ bừng, không nhìn Bùi Dục Uyên, giọng điệu vừa chịu đựng vừa tủi thân: "Tôi xin lỗi, tôi không biết mọi người đang ở đây..."
Cho dù như vậy, những người khác cũng không dám nhiều lời, chỉ cúi thấp đầu.
Bọn họ nghe qua cô Lý từ lâu, mọi người nói đây là cô gái xinh đẹp của sếp Bùi, hương ấm má mềm, cực kỳ được cưng chiều.
Lúc này rơi vào tình huống xấu hổ, hiển nhiên phải mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, giả bộ như không biết, không thấy gì hết, chẳng qua trong lòng ai nấy đều vểnh tai lên.
Kim chủ vẫn ngồi yên không lên tiếng, Lý Tinh La thật sự lo lắng muốn chết. Chắc chắn là quấy rầy công việc của anh rồi...
Cô lén nhìn người đàn ông kia. Khuôn mặt anh tuấn góc cạnh không nhìn ra tâm trạng lúc này, ánh mắt nặng trĩu, không biết đang nghĩ gì. Hai người đột nhiên đối mắt với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-tinh-nho-tuong-tu-phong-tu-thai-tu-phi/2493005/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.