Bầu không khí trong phòng cực kỳ áp lực.
Khi Dương Viễn và Tưởng Ly xông vào trong đã hoàn toàn, triệt để cảm nhận được sự áp lực ấy. Họ nhìn thấy Lục Chấn Dương ngồi trên ghế sofa, tay chỉ vào Lục Đông Thâm, đầu ngón tay tức đến run lẩy bẩy. Còn Lục Đông Thâm thì đứng đờ ra đó, không trốn không né, sắc mặt tệ đến khó tin, nhưng anh không phẫn nộ, biểu cảm chỉ hơi nặng nề.
Dương Viễn lập tức tiến lên an ủi Lục Chấn Dương: “Đừng nóng, bác tuyệt đối đừng nổi nóng, chúng ta có chuyện gì hãy bình tĩnh nói chuyện.”
Cổ đông mới nhất mà Hội quản trị Lục Môn kết nạp chính là Dương Viễn. Sở dĩ anh ấy có thể bộc lộ tài năng trước mặt rất nhiều lãnh đạo cấp cao, ngoài thành tích nghiệp vụ không ai thay thế được ra còn là sự quan tâm đến đại cục khi làm việc, đặc biệt anh ấy là người có thể cân bằng các mối quan hệ trong nhân viên, cũng được rất nhiều các cổ đông kỳ cựu quý mến, thế nên rất nhiều lúc, khi bầu không khí trở nên căng thẳng, anh ấy chính là liều thuốc điều hòa hữu hiệu nhất.
Nhưng hôm nay liều thuốc ấy có vẻ chưa đủ linh nghiệm. Chí ít Lục Chấn Dương không nghe lọt tai lời khuyên của anh ấy, cơn giận không thuyên giảm chút nào. Ông cũng không có ý kiêng dè sự xuất hiện của hai người họ, nghiêm giọng quát Lục Đông Thâm: “Lợi ích, quyền lực, tranh giành đấu đá bố đều thấu hiểu. Nhưng mày dám nhẫn tâm giẫm lên mạng sống của em trai để đoạt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-tinh-tri-mang/705225/chuong-592.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.