Sau đêm giao thừa, trong nhà khách khứa đến lui rất nhiều. bố mẹ Hứa cũng thoải mái giới thiệu thân phận của Phó Ứng Thâm, có người hơi ngạc nhiên một chút, nhưng rồi cũng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, chúc mừng và gửi lời chúc phúc cho hai người.
Phó Ứng Thâm không nói nhiều, phần lớn thời gian chỉ yên lặng ở bên cạnh Hứa Tế. Khi có ai hỏi đến, anh sẽ trả lời đơn giản. Hứa Tế rất được lòng các trưởng bối trong nhà, ai gặp cũng khen ngợi vài câu. Ngay cả bọn trẻ nhỏ cũng thích quấn lấy cậu, khiến hai người hầu như chẳng có nhiều thời gian ở riêng với nhau.
Đây là cái Tết nhộn nhịp nhất mà Phó Ứng Thâm từng trải qua, lại còn bất ngờ biết thêm chuyện xưa đã bị quên lãng, trong lòng càng thêm rối bời. Anh thường thất thần nhìn Hứa Tế, chẳng hay biết mình đã lạc hồn lúc nào.
Người nhà thấy thế thì trêu ghẹo: "Sao mà ánh mắt này cứ dính chặt vào Hứa Tế vậy chứ!"
Hứa Tế nghe thấy mới quay sang nhìn anh, ánh mắt ánh lên ý cười, lặng lẽ siết lấy tay Phó Ứng Thâm.
Phải đến mùng năm khách khứa mới thưa dần. Cuối cùng có chút thời gian rảnh, hai người tính ra ngoài dạo một chút, lại bất ngờ đón một vị khách không mời mà đến.
Giang Uẩn Hòa.
“Cháu chào hai bác, chúc mừng năm mới ạ.” Giang Uẩn Hòa tay xách quà, đến nhà chúc Tết. Y đứng ở cửa, tươi cười, thân thiện và lễ độ với bố mẹ Hứa.
“Uẩn Hòa? Sao con lại đến đây? Mau vào trong ngồi đi.” Mẹ Hứa vội
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-trong-long-cua-anh-ay/2739530/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.