Tửu lượng của Lương Dĩ Ân không tốt, uống vài ly đã không còn tỉnh táo, gục xuống bàn.
Trong phòng trở nên rất yên tĩnh. Chúc Tri Hi im lặng ngồi đối diện cậu ta, bên tai chỉ còn âm thanh của đồng hồ đếm ngược.
[4 ngày 21 giờ 23 phút 08 giây] Cậu cũng say rồi, đầu óc hơi nóng lên, cả người cứ lờ đờ, giống như sốt cao khó hạ, khó mà suy nghĩ được. Một lát sau, Chúc Tri Hi cởi áo khoác, loạng choạng đứng dậy, đi từng bước một về phía nhà bếp. Cậu đến trước tủ lạnh, mở cánh cửa ngăn đông bên trái ra, vặn vài nút của máy làm đá, rào rà o─đá viên rơi xuống, cậu kéo ngăn kéo ra, dùng tay bốc vài viên, nhét vào miệng, cắn nát. Cậu nhét thêm vài viên nữa, vịn vào cửa tủ lạnh để đứng vững. Tiếng bí p─cảnh báo kéo dài vang lên, đối chọi với âm thanh tích tắc ngắn ngủi trong đầu, kéo cậu vào khoảng lặng vô định. Chẳng mấy chốc cậu ăn hết đá, ngăn kéo làm đá trống rỗng. Chúc Tri Hi cảm thấy chưa đủ, cậu ngồi xổm xuống lục lọi bên dưới, muốn tìm xem món đông lạnh nào có thể ăn được hay không. Vì cậu thích ăn đồ lạnh, nên Phó Nhượng Di đã không cho phép cậu mua kem từ lâu. Nhưng bất chợt, Chúc Tri Hi nhớ ra─trước đây, khi kỳ mẫn cảm của anh ấy đến, cậu đã tự làm mấy quả dâu tây đông lạnh. Còn không nhỉ? Cậu tìm dọc xuống dưới, từng ngăn từng ngăn một, cho đến khi kéo ngăn kéo dưới cùng ra. Không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-tuyet-cua-em-co-the-song-duoc-bao-lau/2875973/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.