Trong chớp nhoáng làm tôi trở nên tỉnh táo. Tôi không đứng dậy mà trực tiếp nhắm mắt lại. Âm thanh cũng không vang lên nữa, lẽ nào tôi đã nghe lầm?
Cơn buồn ngủ ập đến, tôi bỏ mọi thứ ra đằng sau đầu, ngáp dài một cái rồi xoay người vào trong.
“A!”
Tôi bỗng vô thức hét lên, cuống quít lui lại nhưng giường quá nhỏ và tôi cứ thế ngã bịch mông xuống sàn.
Thứ tôi thấy vừa nãy đúng là một người phụ nữ cùng mái tóc dài, toàn thân ướt sũng, cặp mắt lồi ra cùng với khuôn mặt trắng bệch. Cô ta đang nằm trên giường với tôi.
Nhưng lúc này tôi ngẩng đầu lên lại không thấy ai nữa.
Tôi nuốt nước bọt cái ực, sao tôi cứ luôn tự dọa chính mình thế nhỉ? Trên trán rịn một tầng mồ hôi, có lẽ bởi vì người thân cũng gặp chuyện bất trắc nên tôi dường như đối với mấy thứ này nhạy cảm hơn trước kia nhiều
Một lần nữa trèo lên giường, tôi còn chưa kịp nằm xuống, một trận lạnh buốt đã chạm đến cánh tay
Tôi vội vàng bật đèn lên mới phát hiện bây giờ ở vị trí phía trong của giường bị ướt hơn phân nửa. Rõ ràng những gì tôi thấy trước đó không phải là ảo giác.
Trong lòng ớn lạnh chạy từng cơn, tôi nhanh chóng rời khỏi giường, lấy cái hộp trong vali mở ra, lấy một ít hạt kê vàng rải lên chỗ ướt đó
Tôi để nguyên đèn chờ thật lâu, không còn nghe động tĩnh gì nữa mới dám nằm xuống, cũng chẳng dám tắt đèn.
Nhưng đột nhiên đèn lại phụt một cái, tôi luống cuống đứng dậy,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-vot-xac/293732/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.