Nếu như không chết được, thì tôi không cần thiết phải ở lại đây nữa.
Cái cần ký, thủ tục cần làm tôi đều đã làm xong, sau khi giao đồ cho Kiều Cao Nghĩa, Trình Quyết Phong thì vào phòng phẫu thuật.
Thấy tôi đưa đồ cho mình, Kiều Cao Nghĩa không vui: “Thẩm Mai Trang, cô có ý gì?”
“Không đủ rõ ràng à?” Tôi nhướn mày nhìn anh ta: “Cái cần tôi xử lý, cái cần tôi làm, tôi đều đã làm, những việc khác hình như cũng không cần tôi ở đây nữa.
”
“Cô làm vợ người ta như thế à?” Kiều Cao Nghĩa cười lạnh lùng: “Chồng của mình còn đang trên giường bệnh, làm vợ như cô chỉ nghĩ làm thế nào tránh xa nơi này, đây là việc mà người làm vợ như cô nên làm sao?”
Tôi hơi tức cười, nhìn Lục Hòa Nhi ngồi bên cạnh, dáng vẻ thảm hại, rồi quay đầu nhìn về phía Kiều Cao Nghĩa, bật cười: “Vợ của người khác gặp phải tình huống kẻ thứ ba cùng chồng mình xảy ra tai nạn, tôi không biết người ta sẽ làm thế nào, nhưng mà tôi, tôi không từ chối kéo dài thời gian phẫu thuật, đã là sự nhân từ lớn nhất tôi dành cho Phó Kiến Hưng, nếu như không phải vì đứa con trong bụng, nói thật lòng, tôi vốn chẳng muốn ký tên.
”
“Thẩm Mai Trang, cô đúng là người đàn bà ác độc.
” Kiều Cao Nghĩa chưa lên tiếng, Lục Hòa Nhi lại cướp lời trước.
Tôi gật đầu, nhìn gương mặt hung dữ của cô ta: “Phải, tôi rất ác độc, nhưng thực ra vẫn chưa đủ, tôi nên cầu nguyện vụ tai nạn này khiến hai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-yeu-chi-tu/1533670/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.