Bọn họ đi rồi nhưng trong lòng tôi vẫn ngùn ngùn lửa hận. Sao tôi có thể gặp loại đàn ông quá đáng đến thế là cùng, chắc do hôm nay số nhọ. Thôi xin hứa lần sau ko ăn mực, ko ăn trứng cút lộn nữa, xin hứa ( mê tín vãi chưởng). " Tít ", " tít ", chuông đt reo, lôi ra thì thấy số lạ, tôi lẩm bẩm " quái lạ đây số của thần thánh phương nào gọi lỡ đến tận 5 cuộc mà mình ko biết nhở? " _ mặc kệ cho chuông reo, tôi vẫn giữ nguyên quy tắc là số lạ ko nghe.
Đến khi bố tôi nhắc nhở " Thôi nghe đi con, lỡ họ có nhầm máy thì bảo cho người ta câu ".
" Xì bố quan tâm người lạ từ bao giờ thế ko biết ", nghe lời bố, tôi gạt lên nghe " Alo ". Một giọng nói chói tai kèm theo tiếng nhạc linh đình như trong quán karaoke " Thư đấy à " _ hoá ra là giọng của Tôn Ngộ Hào.
- Yes, có chuyện gì? _ phải bình tĩnh lắm tôi mới toan ko cúp máy đó.
- Thì lớp bọn mình liên hoan giao lưu văn nghệ.....
- Éo liên quan _ ko để thằng Hào nói xong, tôi đã ngắt lời.
- Khoan từ, để người ta nói hết đã chứ. Cứ sồn sồn lên ai mà chịu được.
- Ko đi _ tôi nhắc lại lần nữa.
- Nhưng mà có Long, với cả có My nữa, chắc Thư cũng hiểu rồi phải ko? _ thằng Hào cố tính ra vẻ bí mật để tôi phải chú ý.
- Có ny mà ko đến để bảo quản thì tớ khẳng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-yeu-cu/1654567/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.