Khi dã thú bị dồn đến đường cùng, nhận ra mình không còn đường trốn thoát, ắt sẽ liều mạng lần cuối hòng bắt lấy chút sinh cơ. Ngọc Tứ Hồn bấy lâu nay tọa sơn quan hổ đấu, thỉnh thoảng dụ dỗ những kẻ thèm khát sức mạnh của nó giao chiến đến một mất một còn, mượn dùng oán hận của họ để gia tăng sức mạnh cho ý thức ngọc. Bấy giờ, mưu kế của Naraku ép nó không thể tiếp tục thong dong lã vọng buông cần, mà điên cuồng muốn trả thù giải hận.
Linh hồn ngọc có tư duy, có tâm kế, thứ sinh ra từ bóng tối, từ oán hận, tuyệt nhiên không thể là vật thuần khiết vô tri. Song, lại không ai nhận ra sự tồn tại của nó (linh hồn ngọc, thông thường mọi người đều nghĩ Ngọc Tứ Hồn là vật vô tri vô giác, chỉ là cái vỏ hàm chứa sức mạnh không hơn không kém). Nó tự đặt mình vào trung tâm vòng xoáy, không sợ gặp hiểm nguy, thờ ơ chứng kiến tất cả: người thèm khát nó thì không nhẫn tâm hủy diệt nó, người bào vệ nó thì cho rằng nó chỉ là một viên ngọc vô tri, ngoài chứa đựng sức mạnh thì vẫn là vật chết.
Naraku dụ nó vào bẫy, lần đầu tiên từ khi ý thức của ngọc sinh ra chịu thiệt thòi lớn, làm sao có thể không hận?
Xem ra, có việc nằm ngoài dự tính, ngoài mặt Naraku không có vẻ gì là phát sầu vì nguy hiểm sắp phải đối mặt. Nhưng đáy lòng hắn không bình thản như vẻ ngoài, hắn hiểu rõ hơn ai hết về trận ác chiến không thể nào tránh khỏi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguoi-yeu-cua-naraku-nham-hiem/405287/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.