Bạch Ngọc An gật đầu, tay ôm lò sưởi, nhìn ra ngoài nói: "Lát nữa cho Ngụy Như Ý và Trần mama mỗi người một quan tiền nhé."
A Đào liền cười nói: "Đã cho rồi ạ, năm ngoái công tử chẳng phải đã nói như vậy rồi sao."
Tiền bạc của Bạch Ngọc An đều ở chỗ A Đào, nghe vậy nàng quay đầu nhìn A Đào: "Vậy của ngươi thì sao?"
A Đào vừa thay khăn lau tóc cho Bạch Ngọc An, vừa cười nói: "Tiền đều ở chỗ nô tỳ, nô tỳ muốn lấy bao nhiêu thì lấy, công tử lại hỏi nô tỳ rồi."
Bạch Ngọc An quay đầu thở dài: "Ta chỉ mong ngươi thật sự có thể như vậy, chứ không phải lúc nào cũng tiết kiệm tiền cho ta."
A Đào liền nhỏ giọng nói: "Công tử đem hết tiền bạc giao cho nô tỳ, để nô tỳ làm bà quản gia, nô tỳ không tiết kiệm thì lỡ như ngày nào đó công tử lại mua thêm một nha hoàn nữa về, chẳng phải là không đủ tiền sao?"
Bạch Ngọc An cười khổ bất đắc dĩ, biết mình nói không lại nàng.
Tối hôm sau, Bạch Ngọc An nheo mắt dựa vào ghế thái sư, tóc chỉ được vấn sơ qua sau đầu, dùng một cây trâm gỗ cố định, vài sợi tóc lòa xòa rơi xuống bờ vai áo trắng, tay bưng chén trà nóng hổi nhấp một ngụm.
Lại lấy từ đĩa Ngụy Như Ý bưng tới một miếng bánh ngàn lớp, một hơi nhét vào miệng.
Tay nghề của Ngụy Như Ý quả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguy-lang-tinh-quynh-ngoc/1515376/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.