XÀO..!!
Cạch cạch cạch..!!
Trong căn nhà gỗ không ngừng truyền ra tiếng xào thức ăn.
...!Bên trong, Thiên Y một mặt bàng hoàng, ánh mắt khẽ trợn có chút không dám tin ánh lửa phập phồng bao quanh chiếc chảo đặt trên hai hàng gạch cao.
Cái này liệu được rồi chứ? Thiên Y tự hỏi bản thân.
Mặc dù lửa có chút lớn, không kiểm soát được nhưng lại rất giống mấy vị đầu bếp khi nấu thức ăn mà nàng lén dùng tinh thần lực quan sát được nha!
Tiếp theo hình như là cho gia vị vào! Thiên Y cố gắng nhớ lại.
Để xem nào!
Nàng ta không ngừng lấy ra đủ loại gia vị màu sắc khác nhau được đựng trong những chiếc lọ nhỏ nhưng lại tỏ ra khá là băn khoan không biết nên chọn thứ nào cho phải, mặc dù đồ là của bản thân thật!
Xem ra Thiên Y là tay mơ trong việc bếp núc rồi.
Được cái, Dạ Trần bên kia cũng không để ý mà ngăn lại ý định không ngừng học hỏi của đối phương, cũng không biết đây là chuyện tốt hay chuyện xấu nữa?
Muối là màu trắng đi! Thiên Y nhớ ra ánh mắt liền sáng lên vội đưa tay bắt lấy chiếc lọ ở gần nhất nhưng cũng là chiếc lọ đựng những hạt trắng tinh khiết, chỉ là kích thước có chút hơi lớn, to bằng hạt vừng đi!
Sao lại có chút ngọt thế này? Không lẽ nhầm rồi! Thiên Y cũng rất cẩn thận nếm thử trước, chỉ là cảm giác có chút khác lạ so với tưởng tượng.
Hừm! Dõi mắt nhìn xuống những chiếc lọ được bản thân tự tay lấy ra cũng chỉ có chiếc lọ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguyen-to-dai-luc/2256277/chuong-273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.