Cảm giác được ngủ thật là thích, mệt mỏi tích lại hai ngày này toàn bộ bạo phát ra, xe hơi loạng choạng, trong xe mở điều hòa, rất là ấm áp, tôi dựa vào ghế xe bất tỉnh nhân sự tới thiên hôn địa ám, mãi cho đến khi Tiểu Lí đi vào gara dưới tầng hầm công ty, tôi mới tỉnh, hơn nữa là bị Tiểu Lí đánh thức.
Toi nghe thấy Tiểu Lí đang gọi tên tôi, cái âm thanh kia thật xa xôi, mi mắt của tôi rất năng, tôi không muốn mở mắt chút nào. Trong lúc hỗn độn, tôi thấy đầu mình bị ai dịch đi, lúc tôi hốt hoảng lại có giọng nói: "Đừng kêu, cậu dọn hết đồ đạc này nọ của tôi xuống trước đi, để cô ấy ngủ thêm một lát."
Giọng của Ứng Nhan! Tôi lập tức thức dậy, vừa mới mở mắt, liền thấy Tiểu Lí đang ở bên ngoài dọn tài liệu, tên tiểu tử này kéo cả một thùng tài liệu thế kia thật chật vật.
Ứng Nhan đứng ở ngoài xe, một bên vẫy cánh tay một bên gọi điện thoại: "Quản lý Thọ, điều Tiểu Trương với Tiểu Vương xuống đây, chỗ này nhiều đồ cần dọn."
Hắn xoay người, trong lúc vô tình quay đầu lại, thì đối diện với tầm mắt của tôi, tôi thấy giọng ra lệnh bên ngoài của hắn ngừng lại một chút, lập tức xoay người đi, tiếp tục chỉ huy trong điện thoại: "Ừ, gọi thêm vài người xuống nữa, dưới gara tầng ngầm."
Ứng Nhan cúp di động xong cũng không trở lại, hắn không nói một lời mà ôm một thùng văn kiện đi về phía thang máy, tôi nhanh chóng mở cửa xe, chuẩn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguyen-yeu-em-lan-nua/97038/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.