“Miễn cưỡng, phải lấy năm ngàn lượng bạc trong của hồi môn, nhờ biểu đệ đi đổi người.”
Mọi người ai nấy đều biết rõ dây dưa giữa Giang Dự Châu và Diệp Cẩn.
Dù Diệp Cẩn bị phu quân đánh cho thân tàn ma dại, một tờ hưu thư quẳng về kinh, thì vẫn là người trong lòng của Hầu gia.
Chỉ cần nàng ta hơi không khỏe, Giang Dự Châu sẽ bất chấp tất cả mà chạy đến bầu bạn.
Còn ta, một cô nhi không chỗ dựa, bị Giang gia tung tin là người thê tử ghen tuông, đã sớm trở thành trò cười trong kinh thành.
Thấy ta dù bị Giang gia hủy danh tiếng, nhưng đến lúc mấu chốt vẫn không giậu đổ bìm leo, còn có tình có nghĩa lấy của hồi môn chuộc mạng cho tiểu cô ngang ngược, mọi người đối với ta đã có cái nhìn khác.
Nhất là khi so với Giang Dự Châu chỉ biết tình ái nam nữ, mặc kệ sống c.h.ế.t của muội muội, ta lại càng trở nên hiểu chuyện ngoan hiền.
Tam thẩm bắt đầu giúp ta gỡ rối:
“Không sao, dù Giang Dự Châu có hồ đồ, cũng không thể bỏ mặc mẫu thân bệnh nặng. Tam thẩm sẽ sai người đi gọi hắn ta về.”
Đến mẫu thân cũng gọi không về, ai có thể gọi về được chứ?
Chỉ rước lấy sự chán ghét của Giang Dự Châu thôi.O mai d.a.o Muoi
Nhưng ta chỉ giả vờ khó xử mà há miệng ra rồi lại ngậm lại, cuối cùng mang dáng vẻ bất lực, ngầm đồng ý.
Mãi đến nửa đêm, nha hoàn của tam thẩm và quản sự của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguyet-hoa-trong-sinh/2766285/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.