Chương 41
“Hai người nói xem đây là cái gì?” Hàn Chương đột nhiên nói.
“Chính là dây vàng áo ngọc!” Nàng tức giận nói, đã bắt đầu phiền chán cái thứ này.
“Vậy đúng là bảo bối!”
Hàn Chương cười cười khen, lại vòng vài vòng trong mộ. Trước giờ hắn quen quan sát vật trong chỗ tối, mộ ở vị trí cao, có chỗ đuốc không chiếu tới, trên tường đá có thể lờ mờ nhìn thấy nhiều đường lõm, nhìn như vết đao kiếm chém. Hắn muốn hỏi Vương Nhân Tương, đã thấy người này cau mày, một bộ dáng suy nghĩ đau khổ.
“Chẳng lẽ là chú? Tại sao chú muốn hại ta?” Vương Nhân Tương cúi đầu nói, “Mặc dù hai nhà chúng ta không lui tới nhiều lắm, nhưng cũng không có thâm cừu đại hận, tại sao lại muốn hạ độc hại ta?”
Ninh Vọng Thư nhìn chằm chằm xương cốt trong quan tài, nghe hắn tự nói, quay đầu thản nhiên nói: “Ta nghĩ, không phải hắn nhất định phải lấy mạng của ông. Cho nên độc chỉ được hạ trên quan tài, cũng không hạ chỗ nào khác, có thể thấy nếu ông không nghi ngờ mà mở quan tài ra, hắn cũng không muốn mạng của ông. Nhưng một khi ông mở ra, chuyện sẽ bại lộ, hắn sợ ông sinh lòng nghi ngờ hắn, đương nhiên không thể để ông sống.”
Vương Nhân Tương nghe vậy không nói, vẫn sững sờ.
“Nha đầu, qua đây xem này!” Hàn Chương gọi Ninh Vọng Thư, chỉ vào đỉnh mộ nói nàng nhìn.
Nàng ngửa đầu nhìn một lúc lâu, khó hiểu nói: “Là vết đao? Hay là vết kiếm?”
“Hình như là… đao?” Hàn Chương cũng không rõ lắm.
“Là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nguyet-ta-bich-sa-song/231257/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.