Nếu không phải bắt đắc dĩ, cô cũng không muốn ra tay với một bà lão, đây là bị làm cho không còn biện pháp khác, người bắt cô tới đây rốt cuộc có ý định gì? Cô không thể ngồi mà chờ chết!”
Nghĩ tới đây, cô quét mắt bốn phía, muốn tìm đến “vũ khí”
phù hợp, tốt nhất là chỉ có thể đem người đánh ngắt xỉu, không nguy hiểm đến tính mạng, cô không muốn đoạt mạng người khác.
Cô chưa kịp có hành động, bà lão đột nhiên mở miệng nói ra: “Ôn tiểuthuw, tôi biết cô đang có ý nghĩ gì, bà lão như tôi thật dễ giải quyết, nhưng, chỉ cần chủ nhà không muốn gặp cô, cho dù tôi chết ở đây, người đó cũng sẽ không lập tức lộ diện, thời điểm đến, tự nhiên người đó sẽ tới.
Ở trong tròng cô có quần áo sạch sẽ, cô đi thay một bộ đi.
Trong lòng Ôn Ngôn hơi hồi hộp, cô còn chưa bắt đầu động, đối phương làm sao biết trong nội tâm cô đang suy.
nghĩ gì?
Bảo cô thay quần áo, là trên người cô có mùi rồi…
Cô hồ nghỉ giơ cánh tay lên ngửi một cái, tựa như là có một chút mùi mồ hôi… Từ hôm qua giày vò đến bây giờ.
cũng chưa tắm.
Cô ném quả táo ăn một nửa đi, trở về phòng thay bộ quần áo sạch, trước khi tắm rửa, cô vào phòng tắm nhìn đi nhìn lại mấy lần, xác nhận không có loại đồ như camera mới yên tâm tắm rửa.
Tắm rửa xong, cô đi đến ghế sô pha phòng khách mở TV, nơi thứ duy nhất có thể tiêu khiển là cái TV này,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nha-co-manh-the-cung-chieu/950682/chuong-1135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.