Quý Á Nam dường như thở dài: “Tôi đang ở trong công ty, không ở nhà hàng.
„ Tôi biết, cô và Trần Mộng Dao đến nhà hàng ăn cơm, Ôn Ngôn không đi… Lần trước tôi tựa hồ nói sai, làm cho cô ấy cảm giác được cái gì, chỉ sợ sau này cô ấy sẽ không đến nhà hàng ăn cơm nữa…” Khúc Thanh Ca dừng một chút, nói: “Nếu như vậy, anh không bằng nói rõ ràng đi, anh cũng không muốn cô ấy thế nào, chỉ là muốn tự mình buông tha mà thôi.
Mọi người như vậy đều khó chịu, anh cảm thấy sao?
Anh là bạn tôi, tôi có thể giúp anh, chuyện này, không thể để Mục Đình Sâm biết, mặc kệ là mục đích gì, anh đều đang dòm ngó người phụ nữ của anh ấy, tôi sợ cuối cùng anh không thể sống sót rời khỏi nơi này.”
Đầu bên kia điện thoại, Quý Á Nam trầm mặc một lúc lâu mới nói: “Cám ơn cô, Thanh Ca, nhưng tôi không thể để cô dính vào, để Diệp Quân Tước hiểu lầm tôi và cô, tôi đã rất ngượng ngùng rồi.
Bản thân tôi nghĩ nên làm gì, có lẽ tôi sẽ nhanh chóng nói rõ với Ôn Ngôn, nhưng chuyện này không liên quan gì đến cô, vô luận xảy ra chuyện gì, cũng không liên quan gì đến cô, tôi không muốn liên lụy đến bắt cứ ai.”
Khúc Thanh Ca nghĩ đến quan hệ giữa Mục Đình Sâm và Diệp Quân Tước vốn không tốt, cô lại như thế dính vào một cước, không chừng sẽ như thế nào, cho nên cũng từ bỏ ý nghĩ muốn giúp Quý Á Nam: “Được, chúc anh may mãn.”
Gần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nha-co-manh-the-cung-chieu/950736/chuong-1098.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.