Ông cụ hoàn toàn không thèm để ý Diệp Quân Tước mà quẳng xuống một câu: “Nếu cháu thật sự làm được, liền làm đi. Chỉ cần cháu kết hôn, ông sẽ không quản việc nào của cháu nữa.
Còn có, đừng tưởng rằng kết hôn coi như hoàn thành sứ mệnh gia tộc, những chuyện dị dạng mà cháu đã từng làm với người phụ nữ khác tuyệt đối không được để Khúc gia phát hiện, đối với thiên kim nhà Khúc gia phải tuyệt đối quan tâm, để cô ta đối với cháu khăng khăng một mực, tốt nhất nhân lúc ông còn sống cho ông ôm cháu nội, hiểu chưa? Khuyên cháu một câu, thích một người, không phải nhất định phải đạt được, cháu xảo trá giảo hoạt như thế này, sẽ hủy hoại người cháu thích.”
Diệp Quân Tước nhắm lại mắt: “Ít nói nhảm với tôi đi, tôi đáp ứng ông là được, rút người phía bên Trần Mộng Dao đi. Nếu cô ấy xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, tôi sẽ khiến ông vỡ mộng đẹp làm thông gia với Khúc gia.”
Ông cụ vỗ tay xuống: “Được, một lời đã định. Ông cũng không ở lại đây làm chướng mắt cháu nữa, trong đêm nay ông về Hải Thành. Nhất cử nhất động của cháu, ông đều nắm rõ trong lòng bàn tay, đừng hòng giở mánh khóe gì với ông. Cho cháu thời gian ba ngày, cút trở về kết hôn cho ông.”
Nói xong, ông cụ chen chúc cùng đám thị vệ rời khỏi biệt thự Diệp gia.
A Trạch quỳ rạp xuống dưới chân Diệp Quân Tước: “Thật xin lỗi, tôi không còn cách nào mới nói ra, chuyện khác tôi chưa hề nói gì…”
Diệp Quân Tước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nha-co-manh-the-cung-chieu/951178/chuong-666.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.