Cô bảo mẫu nhỏ trốn bên cạnh không dám nói gì, đua bức thư cho cô, không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy. Lâm quản gia và må Lưu cũng vừa bước vào phòng khách thì nghe thấy tiếng động, nhìn cảnh tượng trước mắt, không ai nói gì, có một số việc không thế xen vào.
Mục Đình Sâm chậm rãi bước đến ghế sô pha và ngồi xuống với vẻ mặt im lặng chết chóc. Đôi tay run rẩy che vị trí trước ngực. Ở đó, dường như anh đang bị cả nghìn nhát dao đè lên người. Điều anh sợ nhất, cuối cùng cũng xảy ra rồi...
Sau nửa phút, anh mới để cho hô hấp của mình bình tĩnh lại: "Cho người đi theo cô ấy, đảm bảo an toàn cho cô ấy..."
Lâm quản gia đáp lại và nhanh chóng đi cùng vệ sĩ của mình.
Ôn Ngôn bất lực, hiện tại cũng chỉ có thể đi tìm Trần Mộng Dao. Khi đến ngã tư, cô thản nhiên dừng một chiếc xe và báo địa chỉ, không để ý đến chiếc Rolls Royce màu đen phia sau.
Tim được nhà Trần Mộng Dao rồi, cô gõ cửa khóc lóc, thậm trí đến sức kéo vali cô cũng không có.
Trần Mộng Dao vừa mở cửa trông thấy bộ dạng của cô thì sợ hãi: "Tiểu Ngôn sao thế? Mục Đình Ngôn làm gì cậu rồi?”
Cô không thể nói bất cứ điều gì, gục đầu vào vòng tay của Trần Mộng Dao và bật khóc. Cô nghĩ rằng mình có thể sống tốt với Mục Đình Sâm, mọi thứ đang diễn ra theo chiều hướng tốt đẹp, anh yêu cầu cô cố gắng yêu anh. Cô thực sự đang cố gắng làm điều đó,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nha-co-manh-the-cung-chieu/951647/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.