Ôn Ngôn nhất thời không nói nên lời: “…Cậu với Dao Dao giống nhau thật. Nghi ngờ cái này, nghi
ngờ cái kia. Mình tới nơi rồi, dừng bên đường đi.” Khi xe dừng lại, cô cảm ơn rồi vội vàng rời đi.
Triển Trì nhìn cô rời đi, ánh mắt có chút u ám, có vẻ như Trần Mộng Dao vẫn chưa nói với Ôn Ngôn
chuyện chia tay với anh…
Buổi chiều khi chuẩn bị tan làm, Trần Mộng Dao phàn nàn với Ôn Ngôn trong tin nhắn: Công việc khó tìm quá, hôm nay mưa to quá, phiền chết
mình luôn!
Ôn Ngôn lúc này đã gần xong việc, trả lời: Có Triển Trì nuôi cậu, sợ cái gì? Trước đây cậu giúp cậu ấy, bây giờ đến lượt cậu ấy giúp cậu rồi. Cậu ấy có công việc tốt, anh ấy chạy chiếc xe triệu đô,
cuộc sống cũng không tệ. Cứ từ từ tìm công việc.
Sau khi tin nhắn được gửi đi, Trần Mộng Dao rất
lâu không trả lời. Ôn Ngôn có chút kỳ lạ, thật lâu sau, cuối cùng có tin nhắn gửi đến: Mình với Triển Trì chia tay rồi, bây giờ nghĩ lại, chiếc xe đó là quà sinh nhật mình tặng cậu ấy. Khi gia đình mình gặp khó khăn, cậu ấy thậm chí còn không nghĩ đến việc bán nó để giúp đỡ mình, lẽ ra mình phải sớm
nhìn ra điều đó, sớm nên thất vọng rồi.
Ôn Ngôn nhìn dòng tin nhắn mà trầm mặc, lần này Trần Mộng Dao đã trải qua quá nhiều thăng trầm,
sa Tin NT. nêu đổi lại là một người có sức chịu đựng kém một
chút, chắc chắn không thể chống chọi nỗi.
Chỉ là cô không ngờ Triển
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nha-co-manh-the-cung-chieu/951961/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.