- May ơi...
- Huh?
- May, May à...
- Chị đây, đã trả lời rồi đó, không nghe thấy sao?
Người nào đó bất chợt ôm lấy cô từ phía sau. Ấm áp quá, không là mơ thật rồi...
- Chỉ là em muốn gọi May nhiều hơn một chút! - Khẽ hôn lên má cô gái nhỏ của mình, Du nói.
- Hay nhỉ?
- May đang làm gì đấy?
- Chị muốn may nốt chiếc áo này... Cho bé con.
Tiếng cô chùn xuống, như vừa nghĩ đến việc gì đó, thật buồn.
- Vẫn còn nhớ đến chuyện đó à?
-...
- Em cũng buồn lắm, nhưng đôi khi đó là sự sắp xếp sẵn rồi. Muốn có được thứ mình cần, đôi khi phải đánh đổi một vài thứ khác. - Ánh mắt Du chợt nhìn xa xăm.
- Chị hiểu rồi! - May cười và như chợt nhớ ra điều gì đó - Du nè, bé con trông như thế nào nhỉ?
- Dễ thương lắm nha. Để xem nào...
Du mỉm cười, im lặng như thể muốn nhớ ra điều gì đó.
- Sao nào? Mau nói chị nghe đi.
- Thằng bé đáng yêu như chị vậy. Nhất là đôi mắt to kia, không lẫn vào đâu được!
- Thế có giống em ở điểm nào không? - May hồi hộp, hỏi ngay.
- Ngoài việc là hồn ma thì nó chẳng có gì giống em cả. Đáng ghét thật nha! - Cậu có phần trách móc.
- Vậy rất tốt, giống em làm gì? Không muốn đâu!
- Rồi rồi, giống chị là tốt nhất!
-...
- Lại sao nữa đấy?
-...
- Thôi mà, tất cả đều nằm trong kế hoạch của ông thần Chủ quản kia hết!
Du nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nha-co-mot-tieu-hon-ma/2185954/quyen-2-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.