Ba tôi về nhà, nhìn thấy Cố Tiêu thì vô cùng kinh ngạc.
“Ba.” Cố Tiêu gọi một tiếng “ba” dứt khoát.
“Ừ.” Biểu cảm của ba tôi trông khá gượng gạo, nhưng khi bước đến giúp tôi cầm bưu phẩm, tôi lại thấy hốc mắt ông đỏ lên. Ông chắc là đang vui.
Trên đường ba người chúng tôi lái xe về quê, lúc đầu ba tôi còn hơi khách sáo.
Cố Tiêu là kiểu người lạnh lùng, nhưng chỉ là lạnh thôi, chứ không phải kiểu không biết tìm chuyện để nói.
“Nhà kia nhìn cũng đẹp đấy.”
Anh chỉ vào một căn nhà xây kiểu biệt thự bên đường quê.
“Xây mấy năm trước rồi, trước đây là nhà đất, động đất xong sập mất, nên xây lại.”
Ba tôi hứng thú hẳn, “Dạo này thay đổi nhiều lắm, cậu nhìn bên kia kìa, hồi xưa là cái ao, bọn trẻ trong thôn mùa hè toàn ra đó tắm, giờ thì đổ hết thành đường rồi.”
“Ồ?” Cố Tiêu nhìn tôi đầy hứng thú, “Hồi nhỏ Gia Gia cũng từng đi à?”
“Đi chứ, một cô bé lớn tướng còn ra đấy tắm, kết quả bị người ta nhặt mất quần áo, ngâm mình trong nước cả buổi, đến khi bị người trong thôn phát hiện mới tới báo tôi mang quần áo ra cho nó.”
Ba tôi kể chuyện xấu hổ của tôi hồi nhỏ mà chẳng chút ngại ngùng.
Mặt tôi lập tức đỏ ửng.
“Thế à? Lúc đó cô ấy bao nhiêu tuổi?” Cố Tiêu cố kiềm chế nụ cười.
“Khoảng năm, sáu tuổi.” Tôi trả lời qua loa.
“Học lớp sáu rồi mà, sao lại năm, sáu tuổi? Lúc đó đã mười hai rồi.” Ba tôi chỉnh ngay lập tức.
Tôi: …
“Ba…”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nha-cua-gia-gia-nhan-dac-vo-lieu-dich-tien-nu/2706329/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.