- Anh..
Giang Tiểu Vũ thấy Nhuận Lăng xưng hô như thế thì cũng không tỏ ý kiến gì.
- Gọi em là Tiểu Vũ đi.
Trước đó kêu "Tiểu" nghe thật kỳ quái.
Đặc biệt là khi bị Nhuận Lăng gọi.
- Tuân mệnh bà xã, mời lên xe.
Nhuận Lăng mở cửa xe để cho Giang Tiểu Vũ đi vào.
Xe đổ ở cửa Cục Dân Chính không bị kéo đi, chắc cũng chỉ có mình Nhuận Lăng mà thôi.
- Vậy bà xã nên gọi anh là gì đây?
Nhuận Lăng đổi không cao lãnh nữa, mà cười hỏi.
Giang Tiểu Vũ chớp mắt, buột miệng thốt ra:
- Nhuận Đổng đại nhân!
Nhuận Lăng ngẩn người: "Vợ mình thật nghịch ngợm mà."
- Được, vậy sau này cứ gọi như thế đi.
Anh cười thật sâu, nghe lệnh bà xã.
Giang Tiểu Vũ tự ái quay qua, nghiêng đầu đi ngắm phong cảnh.
Cô mới không cần!
Sau đó, khung cảnh xung quanh cứ xa lạ dần khiến cho Giang Tiểu Vũ nghi ngờ.
Con đường này không đến được nhà cô.
Anh muốn mang cô đi nơi nào?
Giang Tiểu Vũ cầm lấy sách vở, đôi mắt mở to dò hỏi Nhuận Lăng.
Anh không nói ra đích đến, quả thật là cô muốn nhảy xuống xe.
Nhuận Lăng khóe miệng giơ lên: "Vợ mình cũng không đến mức ngu ngốc lắm, vẫn còn phát hiện ra đường đi không đúng."
- Chúng ta đi phòng tân hôn trước, anh muốn lấy ít đồ tặng cha mẹ vợ.
Nhuận Lăng cảm thấy xưng hô mới này mới tốt làm sao.
"Phòng..
Phòng tân hôn? Còn có loại này nữa sao?"
- Anh nói là, đi nhà anh sao?
Giang Tiểu Vũ xác định hỏi.
Đầu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nha-giau-sung-hon-ong-xa-phuc-hac-ba-xa-ngoc-manh/1638222/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.