Người ta nói không làm việc cũng sẽ không chết, Giang Tiểu Vũ tuổi còn nhỏ nên hoàn toàn chưa hiểu hết hàm nghĩa trong đó.
Không cho cô quét dọn cô càng muốn quét dọn.
Cô dùng sức của trẻ con uống sữa dồn hết lực lùi lại, một bên kêu:
- Em không đi, em muốn quét nhà.
Cô đối với việc quét nhà hết sức kiên trì.
Nhuận Lăng vốn là hơi ôm lấy cô đôi mắt chuyển hướng chỗ then cửa, nhất thời anh chưa chú ý tới động tác bất ngờ của Giang Tiểu Vũ.
Vì vậy, thân thể nhỏ xinh của Giang Tiểu Vũ ngã về phía sau.
Mắt thấy bản thân sắp té ngã, dưới tình thế cấp bách, tay cô nắm lấy áo sơ mi Nhuận Lăng ý đồ ổn định thân mình.
- A! Tiếng thét chói tai của cô vang to trong phòng ngủ.
Nhuận Lăng chỉ nghe được vài tiếng nút áo sơmi xoạch kéo xuống thanh âm, thân thể truyền đến đau đớn, hắn nhanh chóng quay đầu lại.
Hắn nhìn đến áo sơmi rời khỏi tay cô, rồi Tiểu Vũ kinh hoảng té ngã về phía sau.
Cái trán hơi trừu, hắn đem Giang Tiểu Vũ kéo trở về, hiển nhiên là khoảng cách quá xa.
Nhuận Lăng chỉ có thể khuynh đảo kéo gần khoảng cách, ở cuối cùng một giây đôi tay ôm lấy Giang Tiểu Vũ.
Không thể để thân thể của chính mình đè xẹp lép Giang Tiểu Vũ, Nhuận Lăng một cái xảo kính, tay để dưới mặt nền, nhanh nhẹn đem Giang Tiểu Vũ trở mình.
Trong nháy mắt, Nhuận Lăng ở dưới, còn Giang Tiểu Vũ nằm ở trên người hắn.
Giang Tiểu Vũ đang nhắm mắt, lại còn vẫn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nha-giau-sung-hon-ong-xa-phuc-hac-ba-xa-ngoc-manh/1638236/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.