Giang Tiểu Vũ không thể đếm được có bao nhiều người đang khom lưng.
Cô cảm thấy hành lang thật dài, liếc nhìn một cái cũng không thấy đầu bên kia.
Ánh đèn sáng ngời chiếu trên mỗi người và các góc trong phòng.
Chỉ chứng kiến trước mắt thôi thì cũng đã thấy có bao nhiêu mỹ lệ rồi.
- Đi thôi.
Nhuận Lăng ôm hờ Giang Tiểu Vũ đem cô đi vào đại sảnh xa hoa.
Giang Tiểu Vũ chỉ có thể máy móc đi theo Nhuận Lăng.
Lúc này cô cảm thấy may mắn vì trên tay mình không cầm đồ, bởi có cô cũng chẳng nghĩ gì đến nó.
- Bác lớn đã về.
Người đứng ở cửa đại sảnh đón hai người chính là vợ của em trai thứ hai của Nhuận Lăng - Kiều Tư Hoa.
Cô mặc một bộ lễ phục màu trắng, tóc cột cao, dáng người cao gầy cân đối, khuôn mặt xinh đẹp.
Bấy giờ cô gật đầu tiếp đón cho thấy cô ấy là một người có giáo dưỡng, trông vô cùng ưu nhã mỹ lệ.
Trong đại sảnh một chút thanh âm đàm tiếu cũng không có.
Nó trở nên quỷ dị an tĩnh, người đang ngồi đều sôi nổi đứng lên.
Nhuận Lăng nhìn em dâu rồi gật đầu, liền ôm Giang Tiểu Vũ đến trước mặt gia trưởng trong nhà.
Giang Tiểu Vũ đứng thẳng tắp, cả người chợt ra mồ hồi lạnh.
"Nhiều người quá.
Họ đều đang nhìn người mới là mình."
Việc đó làm toàn thân cô cứng đờ.
"Mình nên làm gì bây giờ?"
- Ông, bà, ba, mẹ, vợ của em hai.
Em nhanh chào hỏi đi.
Nhuận Lăng nhìn từng người rồi nói ra xưng hô.
Sau đó anh cúi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nha-giau-sung-hon-ong-xa-phuc-hac-ba-xa-ngoc-manh/1638260/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.