Lúc Tạ Tiểu An cùng Trương ma ma hành lễ, đầu óc nàng nhanh chóng suy nghĩ về lời của Lục Chiêu Cẩn: Mình là nha hoàn nhất đẳng, Trúc Ngữ là nha hoàn nhị đẳng, của hồi môn của mình nhiều hơn tỷ ấy là điều tất nhiên.
Lần này Tạ Tiểu An yên tâm rồi, mình cũng có là tốt rồi. Không khỏi thầm khen phúc lợi đãi ngộ của Thính Tùng Viện này quả thực không tệ.
Nàng không biết rằng Lục Chiêu Cẩn không hề có ý đó. Nhưng rõ ràng Lục Chiêu Cẩn không có ý định giải thích, chỉ nói một câu đó rồi để nàng hiểu lầm mà vào nhà.
Món quà cưới Tạ Tiểu An tặng Trúc Ngữ là một cây trâm cài bằng bạc rất nặng tay và một chiếc vòng tay bạc.
Trúc Ngữ không ngừng từ chối: “Vòng tay muội mang về tự mình dùng, ta nhận cây trâm này là được rồi.”
Tạ Tiểu An đương nhiên không chịu: “Không được, đây là quà cưới muội tặng tỷ, làm gì có chuyện thu hồi? Tỷ đừng từ chối nữa, nếu không muội sẽ giận đó.”
Trúc Ngữ biết ý tốt của nàng, sau khi do dự liền cất giữ cẩn thận.
Tạ Tiểu An tất nhiên không phải là tiền nhiều đến mức không biết làm gì, mà là biết nữ nhân không dễ dàng, nếu không có thêm chút tiền phòng thân thì làm sao sống được?
Trúc Ngữ là người thông minh, đương nhiên sẽ không ngốc nghếch giao tiền cho phu gia giữ. Sau này nếu có chuyện gì không hay xảy ra, trong tay có nhiều tiền hơn dù sao cũng tốt.
(Phu gia là nhà chồng) Nha hoàn nhất đẳng và nha hoàn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nha-hoan-nhom-lua-ta-ha-hoa/2749314/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.