Nhiếp Tiểu Thiến còn chưa kịp mở miệng, Như Hoa đã chậm rãi lên tiếng: "Chủ nhân, Tiểu Thiến nói đúng. Chỉ cần là hồn phách, đều có thể sống trong nhà ma. Nhưng chúng ta cần xác nhận trước... xem phụ thân và mẫu thân của cô có còn tồn tại hay đã chuyển thế rồi."
Lê Diệu siết chặt tay, cố gắng trấn tĩnh lại.
"Đúng vậy... Tôi có thể tìm họ! Tôi nhất định phải tìm thấy họ!"
Cô nhìn quanh những bong bóng giấc mơ lơ lửng trong phòng, trái tim đập dồn dập.
"Heo Vòi Voi, thu thập hết những giấc mơ này lại đi!"
Cô hít một hơi thật sâu, cố gắng kiểm soát cảm xúc. Nếu tiếp tục nhìn, cô sợ mình sẽ mất khống chế mà bật khóc mãi không thôi.
Heo Vòi Voi lắc lư cái vòi nhỏ, cười nịnh nọt: "Chủ nhân, tôi có thể kết nối tất cả những giấc mơ này lại thành một giấc mơ lớn, rồi biến nó thành thật! Cô có thể bước vào trong đó, trò chuyện với họ, giống như họ vẫn còn ở đây vậy!"
Lê Diệu sửng sốt.
Một ý tưởng chợt lóe lên trong đầu cô.
"Heo Vòi Voi, những giấc mơ này có thật không? Chúng có thể tồn tại trong bao lâu?"
Heo Vòi Voi lắc lư cái đuôi, đáp: "Chỉ tồn tại trong ba canh giờ thôi! Sau đó tôi phải nuốt lại, tiêu hóa rồi mới có thể phun ra lần nữa."
Ba canh giờ...
Những giấc mơ này chỉ là ảo ảnh, không thể tồn tại lâu dài trong thế giới thực.
Nhưng... nếu có cách biến chúng thành thật thì sao?
Lê Diệu nhớ đến một kỹ năng đặc biệt mà cô từng nhận
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nha-ma-cua-toi-lien-thong-voi-dia-phu/2710985/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.