Cô mở ứng dụng, kiểm tra nhiệm vụ.
[Thông tin của tôi] đang nhấp nháy.
Cô nhấn vào, phát hiện nhiệm vụ tạo cảnh sống cho Như Hoa đã hoàn thành!
Thật tốt quá!
Lê Diệu lập tức nhận phần thưởng, sau đó sử dụng chức năng hiện thực hóa giấc mơ.
Một luồng sáng trắng dịu dàng bao phủ toàn bộ không gian.
Bong bóng giấc mơ vốn mờ ảo nay dần trở nên rõ ràng, biến thành một thế giới chân thực, vững chắc.
Nơi này… giờ đã không còn là giấc mơ nữa.
Lê Diệu vừa định cảm thán trước sức mạnh "đỉnh cao" của kỹ năng hiện thực hóa cảnh vật thì bất giác mở to mắt kinh ngạc.
Tại sao lại có người?
Cô cứ nghĩ rằng khi tái hiện khung cảnh từ giấc mơ, chỉ có không gian và vật thể xuất hiện, còn con người sẽ biến mất. Nhưng trước mắt cô, phố xá nhộn nhịp, từng đoàn người qua lại, tiếng cười nói vang vọng, không khác gì một thế giới thực sự.
Lê Diệu chầm chậm đưa tay che miệng, mắt không rời khỏi đám đông trước mặt.
Những người này… là thật hay giả?
Là người sống? Hay là… ma?
Cô đưa mắt nhìn quanh, rồi tiến lại gần một quầy hàng bên đường. Đó là một quán bánh cuốn, ông chủ đang khéo léo tráng bánh trên tấm vải mỏng, động tác thuần thục.
"Chào ông chủ, bánh cuốn bán thế nào?"
Người đàn ông không đáp, vẫn tiếp tục công việc như thể không nghe thấy cô.
Lê Diệu nhíu mày, bước lên gần hơn, vẫy tay trước mặt ông ta. Nhưng ông ta vẫn không có phản ứng, chỉ lặp đi lặp lại hành động tráng bánh,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nha-ma-cua-toi-lien-thong-voi-dia-phu/2710986/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.