Lê Diệu không chần chừ nữa, cô nhấn nút kích hoạt đạo cụ [Tình bạn của Cẩu Đản], nói rõ yêu cầu:
"Hy vọng nhận được sự giúp đỡ từ Cẩu Đản để lấy cánh tay máy từ Ô Thập Cửu."
Vừa dứt lời, từ đường bỗng chật kín người—đều là những dân làng do Cẩu Đản dẫn đến.
Họ từng bước ép sát nhóm của Ô Thập Cửu.
Ô Thập Cửu lập tức cảnh giác, ánh mắt tràn ngập kinh ngạc:
"Cô... đã làm gì vậy?"
Lê Diệu nghiêng đầu, chậm rãi cười nói:
"Cô có hai lựa chọn. Một, giao công nghệ chế tạo cánh tay máy cho tôi. Hai, để tôi tháo cánh tay máy của cô xuống."
Không khí căng thẳng đến mức có thể cắt ra từng mảnh.
Ô Thập Cửu nhìn chằm chằm Lê Diệu, rồi quay sang Ô Thập Thất, ra lệnh:
"Đưa cho cô ta."
Ô Thập Thất không do dự, rút một cánh tay máy đơn giản từ trong ba lô, ném về phía Lê Diệu.
Lê Diệu đưa tay bắt lấy, cẩn thận quan sát một lúc rồi hài lòng quay sang Cẩu Đản:
"Cẩu Đản, được rồi."
Cẩu Đản lập tức nhảy cẫng lên đến bên cạnh cô, ánh mắt lộ vẻ mong chờ:
"Chị Lê, thế này là được chưa? Có cần tháo thêm vài cái nữa không? Đừng lo, họ không dám ra tay đâu. Những khách trước đây cũng không dám động đến bọn em. Một khi họ ra tay với dân làng, họ sẽ gặp xui xẻo."
Lê Diệu bật cười, vươn tay xoa đầu cậu bé:
"Như vậy là đủ rồi. Cảm ơn em, Cẩu Đản."
Cô chỉ cần công nghệ cơ bản nhất, không muốn làm mọi chuyện căng thẳng hơn.
Nhóm của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nha-ma-cua-toi-lien-thong-voi-dia-phu/2711122/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.