Chú thích: Ở đây, tác giả đã chơi chữ. Chữ Hám (憾) trong tên của Tề Hám có nghĩa “tiếc nuối, hối tiếc, ân hận”. Bản gốc là 有憾无悔 . Chữ 憾 trong tên chương truyện chính là chữ 憾 trong tên của Tề Hám.
1. Tề Hám chắc chắn là một tên b**n th**! Tiết Hiểu Hoa vừa bực bội đánh đàn vừa đưa ra kết luận như vậy. “Đừng phân tâm.” Tề Hám ngồi chéo phía sau nghe thấy tiếng đàn hỗn loạn của cậu, lạnh lùng ngắt lời. Tiết Hiểu Hoa dừng tay, bực bội l**m khuyên môi rồi quay lại đối mặt với Tề Hám, chỉ trích với vẻ vô cùng bất mãn: “Cậu còn chê tôi nữa à, viết khó thế sao không tự mình đánh đi?” Tề Hám đặt nhạc phổ xuống, giơ tay trái lên, ra hiệu về phía chiếc băng quấn bảo vệ cổ tay, ý tứ đã quá rõ ràng. Tiết Hiểu Hoa đảo mắt một cái rõ to: “Ai bảo cậu suốt ngày đẻ ra một đống bản nhạc khó chết mồ. Tự mình đánh đến mức bị viêm bao gân* rồi còn làm khó người khác.” (Chú thích: Viêm bao gân (tenosynovitis) : Tình trạng viêm của bao hoạt dịch bao quanh gân, thường xảy ra ở cổ tay, bàn tay do các chuyển động lặp đi lặp lại.) Tề Hám không muốn nhiều lời lãng phí thời gian. Người đàn ông cầm bản nhạc lật về trang đầu, giọng thiếu kiên nhẫn thúc giục: “Đánh lại đi.” Tiết Hiểu Hoa thầm chửi rủa Tề Hám một trận, bụng bảo dạ nếu không phải Từ Tri Hàn bảo cậu phải hòa hợp với Tề Hám thì cậu đã chẳng thèm để ý đến thằng cha b**n th** này. Cậu ngồi xuống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nha-soan-nhac-yen-son-kieu/2939341/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.