Xuân Tảo biết cái người đứng bên ngoài kia.
Nói đúng ra thì ở trường cấp ba của cô không ai là không biết người ấy.
Lúc đầu ở trường, Xuân Tảo chỉ biết tên chứ không biết mặt người nọ.
Lần thực sự biết mặt là vào tháng thứ hai học tại Nghi Trung, lúc đó cô đang đi lên tầng cùng bạn, cô bạn vốn đang líu lo không dứt bỗng dưng im bặt, dùng cùi chỏ húc vào khuỷu tay cô.
Xuân Tảo khó hiểu nhìn sang thì thấy cô nàng hạ giọng nhắc nhở: “Đừng nhìn tớ! Nhìn phía trước kìa!”
Xuân Tảo quay đầu lại, thấy chàng trai bên kia cũng đang đi cùng bạn mình.
Đó là lần đầu tiên Xuân Tảo ý thức được thế nào là tính đa dạng của giống loài.
Cùng là đồng phục màu xanh trắng, mọi người mặc lên người thì nhăn nheo như hộp sữa nhàu, còn người ấy mặc thì tựa như bọt khí ngày hạ cùng ly nước cam thêm đường, nụ cười đẹp như tự gắn thêm filter vậy.
Chẳng trách cô bạn thân mình mới gặp thoáng qua đã lưu luyến không rời, ánh mắt như dính chặt vào người nọ.
Cho đến khi chàng trai biến mất ở ngã rẽ, cô nàng mới sán lại gần Xuân Tảo: “Đẹp trai nhỉ?”
Xuân Tảo hỏi: “Cậu ấy là ai?”
Cô bạn ngạc nhiên: “Cậu không biết hả?”
Xuân Tảo liếc một cái: “Không biết thì lạ lắm hả?”
“Cậu ấy là Nguyên Dã đó!”
À, cái tên này thì Xuân Tảo biết.
Cả khối chỉ có vài ba cái tên truyền đi truyền lại qua miệng mấy cô gái, mỗi lần nhắc tới là hớn ha hớn hở, trong lòng ngầm hiểu với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nha-vua-co-doi-tai-lua/2592249/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.