Xuân Tảo cầm quả táo mẹ cô vừa rửa sạch lên cắn một miếng, nghe bà vừa lau sàn vừa nói chuyện với chủ nhà bằng giọng bực bội.
Di động đặt trên bàn bật loa ngoài nên câu chuyện của hai người họ cứ thế chui vào tai cô.
Vẻ mặt mẹ cô – Xuân Sơ Trân không vui vẻ chút nào, bà quệt quệt cây chổi lau như đi kéo cày, thiếu điều muốn cậy cả sàn nhà lên.
“Trước khi nghỉ hè cô đâu có nói với tôi sắp có thằng con trai nào đó chuyển vào đây ở đâu, cô định làm trước tấu sau đấy hả?”
Giọng chủ nhà cũng khá là lễ độ: “Chị ơi em bảo chị này, cũng tại nhà họ gấp quá, xung quanh thì hết sạch phòng trọ nên vất vả lắm mới tìm đến em. Chẳng phải chị cũng muốn con mình tiện đi học nên mới đến chỗ em thuê nhà hay sao? Đều là cha mẹ chắc chị cũng hiểu điều đó đúng không?”
“Thế sao cô không hiểu cho tôi đi? Nam nữ ở chung bất tiện cỡ nào cô có biết không hả?” Hiển nhiên lý do trên không thuyết phục được Xuân Sơ Trân: “Nhà trọ này của cô nào có phải biệt thự hạng sang gì đâu, cả nhà chỉ có mỗi cái phòng tắm. Đến ký túc xá còn phân chia nam nữ, đến chỗ cô thì lại phải dùng chung.”
Rồi bà tỏ ra lo lắng: “Con bé nhà tôi học giỏi, ai biết người thuê kia là phường ất ơ nào. Ít ra thì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nha-vua-co-doi-tai-lua/2592250/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.