Một nhà hàng khá được trong thành phố Tuân. Năm người ngồi vây
quanh bàn, Giản Dao và Bạc Cận Ngôn ngồi một bên, Phương Thanh và
Lạc Lang ngồi bên kia, An Nham người cao gầy tất nhiên là ngồi ở bên
chỗ lối đi.Giản Dao gọi đồ ăn, Phương Thanh trò chuyện với Lạc Lang,
Bạc Cận Ngôn và An Nham luôn im lặng. Lúc này Giản Dao thấp giọng
hỏi: "Ngoài cá ra, em gọi thêm chút khoai tây và lá khoai lang nhé?"Bạc
Cận Ngôn hơi vuốt cằm: "Hoàn hảo."
An Nham: "Chị dâu, đùi gà của em."
Giản Dao cười: "Biết rồi."
Khi bọn họ nói chuyện, ánh mắt Lạc Lang còn vô tình dừng trên người
bọn họ, dường như có chút sợ hãi, lại dường như có chút xa cách.Lúc
này di động của Phương Thanh vang lên, anh ta lấy ra, thấy là dãy số bên
Bắc Kinh. "Tôi đi nghe điện thoại một lát." Anh ta đứng lên, lại vỗ vai
Lạc Lang, hơi dùng sức nhéo một cái. Lạc Lang cảm nhận được, nhưng
làm như không có việc gì, ngồi im bất động.Giản Dao đã gọi xong đồ ăn,
trên bàn nháy mắt lại im lặng.Lạc Lang lấy bật lửa từ trong túi ra, cười
hỏi: "Mọi người có ngại tôi hút thuốc không?" Anh ta biết Giản Dao
không ngại, vẻ mặt An Nham không sao cả. Bạc Cận Ngôn khẽ nói:
"Không ngại."
Lạc Lang cúi đầu châm thuốc, chậm rãi hút. Hai người ngồi đối diện tay
luôn nắm chặt dưới bàn, anh ta thấy được. Trong nháy mắt, Lạc Lang
bỗng nhiên cảm giác mình giống như một con chuột nhếch nhác, anh ta
tự giễu nở nụ cười.Nghĩ lại tình cảm nhiều năm qua
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nham-mat-2-bong-toi/2718594/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.