Đời trước đồ cô nấu rất vừa miệng hắn.
Nhưng lúc ấy hắn không biết hưởng thụ, chỉ ăn được một lần còn nhận xét rất khắc khe, sau này cũng ít khi trở về nhà, nếu có về cũng đã giữa khuya.
Thấy đồ đã ăn dọn ra, bàn ăn và chiếc ghế sofa cách nhau không xa, cô liếc mắt thấy hắn đang đợi cô gọi vào cùng ăn cơm.
Hắn nhìn cô ánh mắt tràn trề hy vọng.
Cô nhìn cũng chẳng buồn, xới một chén cơm tự mình ăn trong vô cùng thoải mái.
Lúc sao không chịu nổi nữa, hắn cũng đi lại ngồi xuống.
Sườn xào chua ngọt, đĩa rau muống xào và hai quả trứng chiên.
Đơn giản, nhưng lại làm bụng hắn cồn cào.
ooOoo
Sau khi hắn rửa chén xong, thấy cô đang ngồi chễm chệ xem ti vi, hắn bỏ ra chiếc tạp dề vàng có in hình con vịt xuống, đến ngồi cạnh cô, còn rất tự nhiên choàng qua vai cô.
Cô cựa quậy chán ghét nói:
"Tối rồi, anh mau về đi."
Hắn lần nữa giơ lên chiếc đồng hồ mạ vàng chói mắt, nói:
"10 giờ rồi, anh không trở về được, bà nội sẽ mắng."
Cô tối sầm mặt lại, chương trình tivi yêu thích cũng không xem nữa. Giờ phút này rõ ràng cô bị mắc mưu, mà người giăng bẫy là hắn đang rất vui vẻ xem tivi, bàn tay không có mắt còn sờ lung tung trên người cô.
Cô xích ra một bên:
"Anh có tiền nên mướn khách sạn nào ở tạm đi."
"Anh để bóp tiền ở nhà rồi, hiện tại anh không có tiền..." ಥ_ಥ
Cô mím môi:
"...Chỗ tôi chỉ có một chiếc giường thôi."
Mà chiếc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nham-mat-van-thay-anh/2384668/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.